🥌 Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được Cơ Chứ

"Cậu ta…" Phản ứng của cô nom thì thong thả, song vì say quá mà ậm ờ, "Cậu ta… nào cơ?" "Người vừa nãy." Cô thấy Giản Ngôn Từ đang từ từ đến gần, còn cách một hai bước chân thì chợt dừng lại, khẽ cong thắt lưng: "Em thích cậu ta?" Khựng lại, Tư Dao chợt thanh tỉnh hẳn. "Em, em không…. em không có nhé. Em không hề, không hề thích cậu ta chút nào!" Từ Chi ngây ra, bình thường cậu ta rất thích thể hiện, mọi thứ đều phải giành được hạng nhất, ngay cả mấy câu hỏi nhỏ trong tiết thể dục cũng không buông tha, Từ Chi không ngờ khả năng giữ thăng bằng của cậu ta lại kém như vậy, hẹn cậu ta đi trượt băng, cậu ta Chương 27: Tác giả ngu ngốc nào viết tôi là nhân vật chính? Edit: Lune. "Oa, hai người thật xứng đôi! TS chúng ta sẽ có đặc san vào ngày Thất Tịch!". "Không nói các ông còn chưa xác định được người lên trang bìa cho đặc san Thất Tịch, hơn nữa đặc san thì sao, bìa Đám cậu ta tới đây một chuyến đương nhiên không chỉ tổ chức mỗi sinh nhật thôi, đến Ninh Thành, thành phố du lịch nổi tiếng, vậy sao có thể không đi dạo khắp nơi, ngắm nhìn phong cảnh được chứ. Cho nên trước khi tới cậu ta đặc biệt hỏi mượn xe bạn, đối Sao Mộc trong chiêm tinh học. Sao Mộc là hành tinh mở rộng, hướng dẫn cách chúng ta mở mang tâm trí, xây dựng nhận thức và phát triển cuộc sống, không gian, cũng như quan điểm của chúng ta trong suốt cuộc đời này. Mức độ may mắn hay các loại cơ hội cũng liên quan trực Mới đây, khi trò chuyện trong Featured Talk #3 của Kenh14, sao nữ này lại có chia sẻ gây tranh cãi: "Tôi cũng từng thử sức làm MC nhưng thấy dở quá nên không làm nữa. Tôi cũng biết tôi có những cái rất dở, cũng biết dừng lại chứ không phải là không". Nhưng sau cuộc trò chuyện đấy, tôi ngồi suy nghĩ tương đối nhiều về việc đấy, về việc "tại sao 1+1 = 2". Tôi cố gắng dựa vào lời của cậu cháu con anh bạn tôi để nhớ lại thầy Hưng từng dạy gì, cũng như hỏi một vài người bạn của tôi hiện tại vẫn theo Vợ Chồng Siêu Sao Hơi Ngọt - Chương 9. Toang rồi. Lần này không chỉ hình tượng của cô sụp đổ. Hình tượng của người ta cũng đi đời nhà ma luôn rồi. Lúc Tống Nghiên hôn thường có thói quen bóp cằm cô, ngón cái và ngón trỏ nhéo nhéo, đầu lưỡi thì dùng lực, răng Story Rankings [Đam mỹ] Sao Tôi Có Thể Thích Cậu Ta Được? - Mặc Tây Kha Most Impressive Ranking # 13 1v1 out of 4K stories Other Rankings # 137 hiendai out of 11.5K stories # 1 tươngáitươngsát out of 68 stories # 2 cạnhkỹ out of 25 stories # 123 thanhxuânvườntrường out of 1.1K stories pCOC. 1. Hai trường trung học tư thục sáp nhập, hai nam thần nhìn đối phương không vừa mắt, tranh đấu gay gắt không Hầu Ngọc nhìn đối phương, bĩu môi Bộ dạng chẳng khác nào chó đội lốt người, sao lại không thích làm những chuyện mà con người thường làm vậy?Hầu Mạch nhìn đối phương, cười lạnh Bộ dạng hại nước hại dân, tính tình còn ghê gớm, làm giáo thảo cái rắm, lẽ ra cậu phải làm hoa khôi.giáo thảo nam sinh đẹp trai nhất trường, hotboy trường; hoa khôi nữ sinh xinh đẹp nhất trường2. Tùy Hầu Ngọc mắc chứng hưng cảm*, bị mất ngủ trầm trọng, đột nhiên phát hiện chỉ cần tới gần Hầu Mạch là có thể ngủ từ đó, trong ổ chăn của Hầu Mạch có thêm một con quái thú nhỏ hung bỏ hắn nhưng mỗi ngày vẫn tới ngủ chung với hắn.*hưng cảm hay mania là một chứng bệnh tâm lý, tinh thần lúc nào cũng ở trạng thái hứng khởi cao bất thường, dễ bị kích thích, dễ kích động, hay cáu kỉnh hoặc tràn đầy năng lựợng, có thể hiểu nó là trạng thái ngược lại với trầm cảm, các bạn search thêm thông tin trên google nhé3. Chiến thắng trong trận tennis đánh đôi, hai người là đồng đội nhưng vẫn có thể hẹn nhau lên sân thượng đánh nhau, phỏng chừng chỉ có mỗi Tùy Hầu Ngọc và Hầu khi các thành viên khác trong đội biết được, gấp gáp lo lắng muốn một hồi lâu, Tùy Hầu Ngọc trở lại, cánh môi hơi sưng, khóe miệng có vết máu bầm, mọi người tức giận đến mức sôi nổi hò nhau đi tìm Hầu Mạch tính đến khi Hầu Mạch quay trở về lớp, hầu kết có dấu răng, áo sơ mi rớt mất hai cúc trên cùng, đuổi theo Tùy Hầu Ngọc, liên miệng giải thích “Trong lúc chơi bóng tôi thực sự không hề cười với nữ sinh nào cả, mắt tôi trời sinh là mắt cười như vậy rồi.”Thôi, giải tán đi…4. Phóng viên Mời dùng bốn chữ miêu tả những gì bạn nghĩ về đối Mạch Yêu thích không Hầu Ngọc Cút con mẹ viên Bình thường có sở thích gì khác?Hầu Mạch Sờ Hầu Ngọc Đánh khỉ.Cá và Ngọc đồng âm, đều là yu; khỉ và họ Hầu tước Hầu của công cũng đồng âm, đều là hou☆ Đôi lời của tác giả ☆Lấy chồng theo chồng, gả Hầu theo Hầu. Câu chuyện tình yêu “ngủ không được” và “ngủ không dậy được”.“Tôi thích học tập” cợt nhả công x “đa tài đa nghệ” tạc mao thụ[Song nam thần, song học thần, học sinh thể dục] [Cộng sự đánh đôi tennis] [Trúc mã] [Ràng buộc lẫn nhau theo cách đặc biệt]Văn yêu đương ngọt sủng hàng mìn Thụ mắc chứng hưng cảm, dễ cháy dễ nổ. Công cợt nhả, vừa lẳng lơ vừa thiếu đòn. Tính cách mỗi người đều có khuyết điểm riêng, thỉnh thoảng cục súc chửi bậy, mong độc giả bao dung, nếu không chấp nhận được thì vui lòng tìm truyện khác khóa Vai chính Tùy Hầu Ngọc, Hầu Mạch Vai phụ Nhiễm Thuật, Tang Hiến, Tô An Di, Đặng Diệc Hành, Thẩm Quân Cảnh, Từ Dữu Nhất, Ngải Mộng Điềm Cái khác tennis đánh đôi, trúc câu tóm tắt Công lưu manh nhất, thụ xinh đẹp ý Con đường vươn tới ước mơ của hai thiếu niên chơi quần vợt đôi. Trong những ngày qua khi Nhiễm Thuật bị bắt đi, cuộc sống của ba Nhiễm không được yên ổn cho này vợ đòi ly hôn, bên kia thì Dương Tương Ngữ điên cuồng trả thù, nhưng tất cả đều nằm trong tính toán của chưa bao giờ nghĩ rằng nhà họ Tang lại quyết liệt như vậy, dám vung một số tiền khổng lồ để tấn công công ty của ông khắp các lĩnh họ Tang và nhà họ Nhiễm gần trăm năm không nói chuyện với nhau, sản nghiệp hai nhà cũng dần chuyển sang hai lĩnh vực khác thoảng hai bên có nghe nói về những thành tựu to lớn của nhau, nhưng lại không liên hệ với nhau và cũng không nhúng tay vào chuyện riêng của mỗi mà, nhà họ Tang ngang nhiên lấn sân sang lĩnh vực của ông, sẵn sàng dùng tiền để cướp đi nguồn khách hàng và nhà cung cấp của mình, đồng thời cô lập công ty của ông một cách vô giờ ông muốn tiếp tục hoạt động, chỉ còn nước hợp tác với nhà họ Tang, thậm chí phải đồng ý với điều kiện mà bên đó đưa ra, đó là thả Nhiễm Thuật ra đó vợ ông níu kéo không chịu ly hôn, lần này bà đã đồng ý ly hôn một cách vui đó bà ta sẽ cố gắng đòi một phần tài sản nhưng hiện tại nếu không ly hôn sớm, khả năng cao về sau hai người cùng tay trong tay gánh nợ phụ nữ này không hề Nhiễm dứt khoát gọi điện thoại cho ba Tang và chửi rủa “Ông bị khùng à? Bên ông quăng tiền kiểu này cơ bản không thể thu hồi lại vốn, ngoại trừ gây rắc rối chứ chả được cái tích sự gì cả! Các ông tính hơn thua với tôi đến khi nào, thích quăng là quăng hả? ”“Ồ…” Ba Tang uể oải nhận điện thoại, bày ra một bộ dạng tôi lười nói chuyện với ông “Tôi sẵn lòng bỏ ra mấy ngàn vạn cho con trai tôi rèn luyện. Huống chi để mang con dâu về nhà thì trả mấy trăm triệu có đáng bao nhiêu, ai hết tiền trước là hết trước thôi.”“Con dâu gì! Đó là con trai tôi! ”“Vậy tôi gọi thằng bé là gì? Con rể? Bên cạnh không phải cũng có chữ nữ à?”* 媳妇 con dâu / 儿婿 con rể -> cả hai từ này đều có chữ 女nữ.Lúc đầu ba Tang gọi Nhiễm Thuật là con dâu nhưng ba Nhiễm không chịu, ông bảo Thuật là con trai ổng nên ba Tang đổi thành con rể vừa có giới tính nam vừa có chữ nữ, một công đôi việc, đáp ứng đúng ý hai ông luôn =“Ông! Ông!” Ba Nhiễm tức giận không nói nên lời.“Ấy ông sui ông đừng tức giận, ông giao con trai ông ra đây thì chúng ta đình chiến, được không?”“Đừng có nằm mơ!”“À, tôi đã liên hệ với Cố Đắc, ông ta đúng là anh em của ông mà. Tôi nói chuyện cả buổi vẫn không chịu đồng ý, nhưng cuối cùng bị tôi ra giá gấp ba thuyết phục. Nếu ông không đồng ý thả người, tiền của tôi sẽ đưa cho người khác đấy. ”Ba Nhiễm không nói được Cố Đắc cũng bất chấp, đó sẽ là một đòn chí mạng đối với Tang cười cười, trực tiếp cúp điện thoại rồi ném nó lên bàn, trong lòng vẫn còn hơi tức giận, ông quay đầu mắng Tang Hiến “Con… Con nhìn thấy chưa? Làm cho con trai người ta bỏ đi, giờ hài lòng chưa?”“Chỉ khi nào em ấy trở về con mới hài lòng.” Tang Hiến bình tĩnh Tang thật sự tức đến mức não ruột, đứng dậy muốn đá con trai mấy cái nhưng cuối cùng vẫn kìm lại Tang Hiến còn là một đứa trẻ, anh từng tự tử và suýt mất này anh đỡ hơn và không còn khuynh hướng ngược đãi bản thân nữa. Tình hình mới dịu đi một chút thì con trai ông lại trở thành người đồng hỏi ba Tang đang cảm thấy thế nào, dù sao cũng giận đến phát nghĩ rằng ông giúp Tang Hiến gây phiền toái cho gia đình họ Nhiễm, xong rồi lúc gọi điện vô cùng độ lượng nhưng thực ra chính ông vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận được sự thật chỉ đơn giản đang bao che khuyết điểm, việc gì chứ tranh đấu tuyệt đối không bao giờ để thằng con mình lép vế được.“Con thích em ấy.” Tang Hiến rặn mãi không ra được câu nào, chỉ có thể bướng bỉnh nói câu Tang tức giận hai mắt tối sầm lại, miệng thì lầm bầm “Nhưng với tính tình của cha thằng nhỏ… Không chừng về sau động một tí lại đến như thế này nữa?”“Sau này ắt có cách, con sẽ không để em ấy rời khỏi tầm mắt của mình nữa ”“Ờ, sau này hẵng nói tiếp, ba giúp con nốt lần này thôi đấy.”“Ba mẹ tranh thủ còn đang trẻ đẻ thêm một thằng cu nữa đi, nhà mình đừng để bị tuyệt hậu, dù sao trong nhà còn một ít tài sản đang chờ được kế thừa mà.”“Mẹ con tập mãi mới được cái cơ bụng số 11, con nghĩ muốn mang thai là mang được à?!”“…”Ba Tang quay trờ lại ngồi vào bàn làm việc rồi cầm điện thoại lên kiểm tra tình Hiến vội vàng hỏi “Đã tăng giá chưa ạ?”“Từ từ, giá gấp ba là rất cao đấy, ba của Nhiễm Thuật chắc chắn đã dao động rồi, giờ ngồi chờ ông ta lựa chọn thế nào thôi.”“Con gấp lắm rồi!”“Ngồi xuống. Chuyện của con dâu con nghĩ ba không gấp ư? Người trẻ tuổi các con càng vội càng dễ luống cuống.”Tang Hiến như cũ rất lo lắng, hết cách rồi anh đành xoay người đi ra khỏi phòng làm việc và tìm biện pháp Tang dõi theo bóng anh thở dài, “Đúng là bọn trẻ bây giờ không biết giữ bình tĩnh là gì.”Hai tiếng sau, điện thoại di động của Tang Hiến trong túi xách đột nhiên vang lấy điện thoại mới ra thì thấy trên màn hình hiện ra một dãy số lạ, sau đó cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, anh bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc “Alo?”“Nhiễm Thuật hả?”“Ơ! Sao lại là anh? Em thử mò chút thôi nhưng không ngờ gọi được nè.”“Anh biết rồi, giờ em đang ở đâu?”Tang Hiến chẳng trông mong bé ngốc Nhiễm Thuật sẽ nhớ số điện thoại của anh. Thậm chí anh chắc chắn rằng đến cả số Tùy Hầu Ngọc hay Tô An Di cậu còn chả thèm nhớ. Vì vậy, anh dứt khoát làm thẻ sim mới cho Nhiễm Thuật và gắn nó vào điện thoại giúp cậu lỡ Nhiễm Thuật muốn liên lạc với họ nhưng không nhớ được số thì có thể gọi cho số cũ của chính ra anh đoán đúng rồi.“Em đang ở trung tâm điều hành đường cao tốc, bên cạnh còn có một chú cảnh sát nên tạm thời an toàn. Đợi em hỏi địa chỉ cụ thể rồi anh qua đón em nha.” Nhiễm Thuật nói chuyện khá bình tĩnh, giọng điệu không có gì nghiêm trọng nên Tang Hiến cũng yên tâm.“Ừm, vết thương của em sao rồi?”“Ngứa lắm, chắc là do nó đang mọc da non.”“Chỗ em có thuốc kháng viêm không?”“Ba em cho người đến tiêm với lại em cũng uống thuốc rồi nên không có gì đáng lo đâu, chỉ hơi chán xíu xiu thôi. Đúng rồi, anh ghi lại địa chỉ nè… Vãi nồi, chữ này đọc như thế nào nhỉ?”Nhiễm Thuật vội chạy đến hỏi chú cảnh sát thì mới biết được tên, sau đó cậu nói cho Tang Hiến ngay lập tức gọi tài xế riêng của mình lái xe đến trạm thu phí, đồng thời anh cũng đánh một tiếng cho cha mình để ông khỏi phải trả cái giá gấp ba đường đi, anh gửi tin nhắn cho Tô An Di và Hầu Mạch, bảo họ cứ yên tâm, còn mình thì đuổi theo không ngừng Nhiễm Thuật đang ở khá là xa, đi bằng ô tô cũng mất bốn tiếng đồng hồ. Lúc đến nơi thì phía trước không có làng, phía sau không nhà hàng, khách sạn *. Cái nơi khỉ ho cò gáy này đúng chất sinh ra là để giam cầm người khác.* 前不着村后不着店 Trước không có thôn sau không có điếm câu này đồng nghĩa với câu “đồng không mông quạnh” bên đường đi, Tang Hiến hỏi Nhiễm Thuật về những gì cậu đã trải qua trong những ngày Thuật nói rằng cậu bị ba đưa đến một biệt thự gần đó, trông giống như một tòa nhà đang xây dở, toàn bộ tiểu khu đều không một bóng người, chả khác gì một ngôi nhà bị ma bày trí trong biệt thự hơi nhuốm màu cổ điển. Có vài người được sắp xếp để canh chừng Nhiễm Thuật và nhân viên y tế sẽ thường xuyên đến tiêm thuốc chống viêm cho không tài nào tìm đươc lỗ hổng để chạy trốn bởi vì những người này luôn nhìn chằm chằm cậu mọi lúc mọi nơi, kể cả khi cậu đi vệ sinh. Điều đó đúng là mớ phiền toái lớn đồi với cậu nên cậu không nhịn được mà lôi bọn họ ra chửi, tuy nhiên mấy người đó lại không dám đánh trả, vì thế liên tục mắng mỗi ngày khiến cậu khàn cả biết hôm nay xảy ra chuyện gì mà mấy người trông coi cậu bỗng dưng mua bia uống, thậm chí chơi lớn quất hẳn rượu bia xa xỉ. Sau khi uống xong tất cả liền ngủ thiếp đi, hiệu quả giống như hít phải bùa mê thuốc Thuât cảm thấy giờ mà không chạy thì thật có lỗi với mấy chai rượu, cho nên cậu chớp thời cơ chạy nhanh khỏi khi ra được bên ngoài, cậu cũng chẳng biết nên đi về hướng nào bởi khu phố gì đâu hoang vắng khủng khiếp, chắc cậu phải đi lâu lắm mới có thể nhìn thấy đường cao tốc. Cậu quyết định dùng biện pháp vô cùng cực đoan, đó là tìm camera giám sát sau khi lên cao tốc rồi nhảy nhảy nhót dưới camera, tiếp đó ngồi xổm bên ngoài hàng rào chờ đầy nửa tiếng sau, có xe cảnh sát đến đón cậu về trung tâm điều trung tâm điều hành rồi, cậu hỏi mượn điện thoại của cảnh sát nhưng lại lúng túng vì không nhớ được số của ai cả, cuối cùng chỉ có thể gọi thử số của chính mình, may sao kết nối ra cảnh sát cũng có thể đưa Nhiễm Thuật về nhà nhưng do đường xá xa xôi, họ cần bàn giao lại công việc rồi mới tiện đưa Nhiễm Thuật về cuộc, cậu không muốn làm to chuyện nên đã nói dối rằng mình đụng phải xe dù và bị bọn chúng quăng giữa chờ hết nổi khi hai người trò chuyện xong, họ đoán chừng ba Nhiễm không đảm đương nổi nhưng lại ngại mặt mũi nên đành kêu người trông coi cố tình say rượu, thông qua cách này vừa để Nhiễm Thuật dễ dàng thoát thân, vừa đình chiến vời nhà họ Thuật biết Tang Hiến sắp đến nên bước ra ngoài đợi. Vừa thấy một chiếc Maybach thời thượng dừng trước mặt không xa, cậu vội vàng chạy tới khi xe dừng hẳn, cửa xe đã được mở sẵn, Tang Hiến xuống xe, bước thật nhanh về phía Nhiễm Thuật rồi ôm chầm lấy ôm này thực ra không được đẹp cho lắm, cậu cảm giác mình như bị trói lại, sau đó Tang Hiến bất ngờ bế cậu Hiến bất chấp ôm chặt lấy cậu, không để hai chân cậu chạm xuống đất.“Đậu…” Nhiễm Thuật rặn mãi mới ra một từ như Hiến nhanh chóng buông cậu ra rồi kiểm tra vết thương trên đầu cậu, sau khi chắc chắn mọi thứ đều ổn mới an tâm “Mấy ngày nay em ăn uống thế nào? Bọn họ có bắt nạt em không? Có thấy khó chịu ở đâu không?”“Có…” Nhiễm Thuật nghĩ nghĩ một hồi, bèn chỉ vào cửa hàng KFC đằng kia “Anh mua cho em đi, em không có tiền.”“Ừ.” Tang Hiến vươn tay cầm lấy tay cậu, chuẩn bị dắt cậu qua đó.“Bạn trai cháu đến đón, cháu chào chú cảnh sát ạ!” Nhiễm Thuật sắp rời đi rồi nhưng vẫn cố quay lại nói lời từ biệt với vị cảnh vị cảnh sát nhìn họ thật lâu nhưng không nói câu khi vào cửa hàng, Nhiễm Thuật gọi một đống đồ ăn, kem là món được đem lên đầu cắn hai miếng kem xong rồi hỏi “Ngọc ca của em chắc được đổi hình phạt nhỉ?”Tang Hiến gật đầu “Ừ, cậu ấy vẫn đang cố gắng.”Lúc mượn điện thoại Nhiễm Thuật chỉ có thể gọi một lúc, nên khi cả hai nói xong những thứ cần thiết thì đã cúp máy rồi, còn tình huống cụ thể là gì cậu không rõ thế Nhiễm Thuật nghe điều đó xong liền nhíu mày “Vẫn đang cố gắng? Ý anh là sao?”“Cậu ấy… đã nhập viện để điều trị, nhưng tình hình hồi phục rất khả quan.”“Nhập viện điều trị cái gì?”“Chứng hưng cảm.”Nhiễm Thuật dừng ăn kem, tìm cái thùng rác và vứt phần kem còn lại đi. Cậu nói với Tang Hiến “Chúng ta về thôi.”Tiền cũng đã trả nên Tang Hiến chỉ lấy những món ăn đã làm xong, những món nào phải chờ nấu anh không lấy khi ngồi vào xe, Nhiễm Thuật lấy điện thoại mới ra và đăng nhập vào phần mềm xã hội của mình, đồng thời hỏi “Điều trị bằng sốc điện à?”“Ừm.”“Có nhất thiết phải thế không anh?”“Họ cần kết quả kiểm tra hồi phục của Tùy Hầu Ngọc là bình thường.”Liệu pháp sốc điện thường đứng cuối cùng trong danh sách ưu tiên. Đối với trường hợp trầm cảm không thể kiếm soát được dẫn đến tự tử thì mới phải dùng tới liệu pháp sốc điện trạng của Tùy Hầu Ngọc đã được kiểm soát từ sớm và cũng đã lâu rồi chưa thấy tái phát. Trong tình huống này thì việc điều trị như vậy là không cần thiết chút nhiên, để các trị số trở về bình thường trong thời gian ngắn thì chỉ có thể sử dụng lại phương pháp điều trị không có bản báo cáo này, Tùy Hầu Ngọc sẽ phải trải qua nhiều đợt điều trị khác.“Lần thứ mấy rồi?” Nhiễm Thuật hỏi lần nữa.“Hôm nay là lần điều trị thứ ba.”“Tình trạng của cậu ấy thế nào?”“Vì anh mải tìm kiếm em nên chưa có thời gian ghé bệnh viện. Nhưng mấy đứa Đặng Diệc Hành nói tình trạng cậu ấy khá tốt. Tuy rằng chỉ nằm yên trên giường, trông không có tinh thần gì nhưng những cái khác đều ổn cả.”“Không chịu mở mắt?”“Ừm, đúng rồi.” Tang Hiến chưa tận mắt nhìn thấy Tùy Hầu Ngọc nên không thực sự biết tình huống cụ thể ra sao. Người ngoài có nhìn thấy cũng chỉ nghĩ do Tùy Hầu Ngọc mệt mỏi mà thôi.“Chỉ khi sợ hãi Ngọc ca mới có dáng vẻ này.”“…”“Những lúc sợ hãi cậu ấy không bao giờ nói đâu.”Nhiễm Thuật và Tùy Hầu Ngọc quá hiểu lẫn nhau, dù sao thì họ chơi với nhau từ bé cơ bởi vì quá hiểu rõ nên mới cảm thấy đau khổ vô Thuật đăng nhập vào app và nhắn tin cho Tùy Hầu Ngọc Ngọc ca ơi, tớ đang ở trên xe của Tang Hiến, cậu gọi video được không?Ngọc ca Cậu ấy đang ở trong phòng phẫu thuật, tôi là Hầu ca Cậu ấy biết được tin tức nên lúc vào phòng mổ trông rất vui Thuật nhanh chóng đặt điện thoại đội một chiếc mũ lưỡi trai và đi theo Tang Hiến vào bệnh hai người đi tới lối vào thang máy khoa nội trú thì ở đó đã tụ tập một đám người, họ dứt khoát từ bỏ rồi đi một vòng về phía thang Thuật đứng trên thang cuốn mà lòng gấp gáp không thôi. Rõ ràng đây là thang tự động nhưng cậu chỉ muốn chạy lên thật Hiến vẫn một mực bước thật nhanh đuổi theo cậu ở phía là bệnh viện đa khoa, điều kiện tốt hơn nhiều so với lần nhập viện trước kia của Tùy Hầu nhất thì nó không mang tính khép kín, sẽ không xảy ra chuyện Tùy Hầu Ngọc bị nhốt không đi ra ngoài bước nhanh đến cửa phòng bệnh của Tùy Hầu Ngọc. Vừa mới vào trong thì đã nghe thấy tiếng nôn Hầu Ngọc đã trở lại phòng bệnh được một lúc nhưng tình trạng của cậu không cho phép cậu chú ý tới Nhiễm Thuật. Từ lúc tỉnh lại tới giờ, cậu bắt đầu nôn mửa liên khoảng thời gian này cậu chẳng nhét được gì vào bụng cho nên phòng vệ sinh vọng ra toàn tiếng nôn nôn mửa cảm giác khó chịu sẽ khiến con người ta chảy nước mắt và điều này hoàn toàn là phản ứng sinh lý bình thường. Nhưng chảy nước mũi ngay sau đó, ít nhiều cũng khiến bộ dạng cậu thêm chật Hầu Ngọc cuối cùng cũng đỡ hơn một chút, lấy tay vịn bồn rửa mặt trong phòng tắm. Hầu Mạch đỡ cậu nãy giờ, nhanh chóng đưa cho cậu một cốc nước để súc bị thật tốt xong, cậu quay đầu nhìn hai người vừa đi Thuật nhìn cậu, gượng gạo nở nụ cười “Ngọc ca, tớ về rồi nè.”Lần trước Nhiễm Thuật bị ba bắt ra nước ngoài và không hiểu sao lại có thể quay về Trung Quốc, Tùy Hầu Ngọc không tài nào tưởng tược được tên nhóc này làm cách nào đề trở còn tưởng rằng sẽ không bao giờ được gặp lại Nhiễm Thuật, nhất thời cảm thấy tuyệt vọng một khoảng thời gian lần này thì khác, Tùy Hầu Ngọc luôn tin rằng Nhiễm Thuật sẽ quay trở lại, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Vì vậy, việc mà cậu có thể làm ngay lúc này là chuẩn bị thật tốt tâm lý và chờ đợi Nhiễm Thuật trở lại Nhiễm Thuật, Tùy Hầu Ngọc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đảo quanh Nhiễm Thuật nhìn từ trên xuống đó, cậu mỉm cười rồi bật khóc. Buổi tập luyện ở bể bơi kết thúc sau khoảng nửa giờ, huấn luyện viên Vương cũng muốn để cho các đội viên được thả lỏng một lát, nhân lúc còn trẻ thì phải chơi khi tất cả các đội viên tự do hoạt động xong, Hầu Mạch và Tùy Hầu Ngọc lại chí chóe với tiên là thi xem ai bơi nhanh hơn, sau lại thi ai nín thở lâu hơn. Thi được một lúc Hầu Mạch liền hối hận, sợ Tùy Hầu Ngọc vì thi với hắn mà ở lì trong nước có ngạt cũng không ra, vội vàng đi đến vớt Tùy Hầu Ngọc khi bị vớt lên, Tùy Hầu Ngọc còn rất chi là không phục, mau chóng dùng tay lau mặt rồi gào lên với hắn “Cậu phá đám như thế thì không tính là thắng.”“Tôi sai rồi, là tôi thua, mình không thi cái này nữa nhé.” Hầu Mạch kéo Tùy Hầu Ngọc, đỡ lấy tấm giữ thăng bằng để Tùy Hầu Ngọc nổi lên “Cậu nhìn tôi này, tôi có thể lộn nhào trong nước được cơ.”Nói xong bắt đầu trình Hiến đã lên bờ từ lâu, ngồi trên bờ khoác khăn tắm, uống một ngụm nước khoáng, nhìn Hầu Mạch và Tùy Hầu Ngọc ở bên này rồi thở dài “Chó đực đến kỳ phối ngẫu tởm thật.”Đặng Diệc Hành vẫn luôn ngồi một chỗ nhìn, biểu cảm đã hơi chết lặng, cũng cảm thán “Đáng sợ nhất là đối phương còn hết sức cổ vũ, thậm chí còn hùa theo phối hợp.”Đặng Diệc Hành vừa nói xong liền nhìn thấy Tùy Hầu Ngọc bên kia hùa theo lộn đứa trẻ trâu đánh nhau, thế mà chơi đến thật vui dần Đặng Diệc Hành cảm thấy có phải lúc đầu hắn đã đánh giá quá cao Tùy Hầu Ngọc rồi không?Hắn vẫn còn coi Tùy Hầu Ngọc là một mỹ thiếu niên thuần khiết lạnh lùng đó, chỉ cần ở cùng Hầu Mạch là thiết lập hình tượng sụp đổ khi bơi xong, mọi người thay quần áo xong xuôi hết rồi thì xếp thành một hàng xem Hầu Mạch sấy tóc cho Tùy Hầu Tùy Hầu Ngọc dày, sức gió của máy sấy trong phòng thay đồ của đám nam sinh bọn họ lại không lớn, sấy nửa ngày cũng không cái người này thì cứ sấy, những người khác thì cứ nhìn, đợi nửa ngày cũng không lấy được máy sấy cùng Thẩm Quân Cảnh giận dỗi hỏi Đặng Diệc Hành “Nếu tao cứ thế này mà đi ra ngoài thì chắc tóc cũng không đóng băng được đâu nhỉ?”Đặng Diệc Hành cũng bất lực “Tóc mày ngắn, dùng khăn mặt lau mạnh mấy phát là khô ấy mà.”“Thôi được rồi.” Thẩm Quân Cảnh dứt khoát từ bỏ máy sấy Hiến đứng bên cạnh không kiên nhẫn chờ được nữa, dựa vào bàn nói “Tóc hai đứa mày không kém nhau bao nhiêu đâu.”Hầu Mạch cầm máy sấy xì hai cái lên đỉnh đầu Tang Hiến rồi tiếp tục sấy cho Tùy Hầu Ngọc “Trên đầu mày chỉ có mấy cọng tóc, sương sương vậy là được rồi.”Tang Hiến tức gần chết “Mày nói tao cứ như Tam Mao ấy nhỉ!”Tam Mao là nhân vật hoạt hình, trên đầu có 3 sợi tóc“Xong bây giờ đây!” Hầu Mạch nói xong, cuối cùng cũng sấy khô được tóc Tùy Hầu Ngọc, bảo Tùy Hầu Ngọc đi thay quần áo rồi giơ máy lên sấy tóc cho Hiến tức giận giật lấy máy sấy tóc, sau khi rút điện định vả vào mồm Hầu tác còn chưa hoàn thành đã bị Tùy Hầu Ngọc cản lại. Tùy Hầu Ngọc nắm lấy cổ tay của Tang Hiến, dáng vẻ nếu ngươi dám động vào Hầu Mạch, ta sẽ liều mạng với Hiến chịu thua hẳn rồi, không chờ máy sấy nữa, xoay người đi thay quần áo, cùng lắm thì để tóc ướt ra cái người này đều làm cho người khác chịu hết nổi như nhau, “ngược cẩu” đến tận cùng nỗi đau sẽ thành “ngược tâm” người trong đội trên đường cùng nhau đi về thì ngang qua sân bóng rổ. Hầu Mạch đột nhiên chạy qua, mượn bóng của một người quen đang chơi biểu diễn cho Tùy Hầu Ngọc xem “Ngọc ca, nhìn tôi này, úp rổ trên không.”Nói rồi cầm lấy trái bóng đạp một cú bay vọt lên không trung, rồi giống như đạp lên được thứ gì đó trong khoảng không, cơ thể lại vọt lên một lần nữa, tiếp theo là một cú ném rổ đẹp người bọn họ luyện tập thể thao, nếu còn xuất sắc trong một lĩnh vực nào đó thì đều có tố chất cơ thể trời cho. Khả năng thể chất giống như Hầu Mạch là tốt nhất đối với đám người đồng trang lứa, nếu không đã không có được thành tích đứng đầu cả nước chất cơ thể tốt sẽ khiến cho họ ở các lĩnh vực khác cũng xuất sắc tương tự, thời khắc này, sức bật của hắn được phô diễn triệt động tác tưởng chừng hoa mỹ mà người bình thường khó có thể làm Hầu Ngọc đứng cạnh nghiêng đầu nhìn thoáng qua, biểu cảm vô cùng khinh mới vừa đi ra ngoài, cố ý thay một cái áo khoác, trên đầu còn đội chiếc mũ liền với áo, chỉ để lộ ra tóc mái và gương mặt luôn nghiêm túc ngẩng đầu nhìn Hầu Mạch rồi bĩu môi, nói “Tôi cũng làm được.”Đặng Diệc Hành đứng một bên nhìn, thở dài “Ngọc ca lại muốn lên rồi.”Thẩm Quân Cảnh đang chăm chú nhìn theo cũng nói trong bất lực “Hai người này lại muốn chơi nữa rồi.”Tang Hiến thì hoàn toàn lười xem, tiếp tục đi về phòng ngủ “Đi thôi, đừng nhìn hai chúng nó nữa, hai đứa trẻ trâu này có thể chơi cả đêm đấy.”Cả ba đều không đợi nữa, tiếp tục đi về phòng một lúc thì nhìn thấy có người còn nhanh hơn bọn họ, Nhiễm Thuật ngày thường không bao giờ tích cực tập thể dục buổi sáng đang chạy về phòng ngủ, chạy cực kỳ nhanh, y như đang chạy nước rút 100 Hiến nhìn Nhiễm Thuật đang chạy ở xa, vô cùng khó hiểu “Sao hôm nay nhóc nói lắp này chạy nhanh thế?”Thẩm Quân Cảnh cười hì hì trả lời “Tao cho cậu ấy mượn dầu gội bạc hà của tao, đoán chừng giờ trên đầu cũng tỏa ra gió lạnh luôn rồi.”Tang Hiến “phì” một tiếng bật cười, đi theo trở về phòng bên này Hầu Mạch và Tùy Hầu Ngọc lại chí chóe từ úp rổ đến ném bóng ba điểm, có mấy người vốn đang chơi bóng rổ cũng bị bọn họ quấy rầy đến nỗi muốn bỏ đi hết rồi, nói một câu với Hầu Mạch “Đại sư huynh, sau khi về phòng ngủ nhớ trả lại bóng đó.”“Được!” Sau khi Hầu Mạch gật đầu còn cố tình khoe khoang kỹ năng, không quay đầu nhìn, tiện tay ném bóng ra đằng sau mà trái bóng vẫn chuẩn xác rơi vào trong quanh không còn ai khác nữa, Hầu Mạch cười, nói với Tùy Hầu Ngọc “Ngọc ca, có đúng là kỹ thuật ném rổ của tôi tốt hơn cậu một xíu không nhỉ?”Tùy Hầu Ngọc trừng hắn một cái, nhặt lại bóng, dùng một tay ném nó về phía ném này liên quan đến chuyện tôn nghiêm đó, may là cũng vào nhướng mày nói “Hình như tôi cũng đâu có kém.”“Ừ…” Hầu Mạch kéo dài chữ ra trả lời “Ngọc cục cưng của nhà chúng ta lợi hại thật đó.”Cậu bước nhanh đến đá cho Hầu Mạch một cái “Đừng có gọi linh tinh, coi chừng tôi đập cậu.”Hầu Mạch bị đá cũng không giận, lại còn vươn tay kéo Tùy Hầu Ngọc lại gần, một tay ôm lấy eo cậu, cúi đầu muốn thơm lên má cậu một chưa đặt được mồm xuống đã nghe thấy tiếng Đặng Diệc Hành thở hồng hộc la lên từ đằng xa “Ngọc ca! Ngọc ca!”Tùy Hầu Ngọc vội vàng đẩy Hầu Mạch ra, ra vẻ bình tĩnh bước tới hỏi “Sao thế?”Hầu Mạch khó chịu đi theo sau, hỏi “Sao mày không gọi tao?”Sắc trời tối đen, Đặng Diệc Hành cũng là chạy vội đến, không nhận ra được sự bất thường của hai người này, chỉ nói với Hầu Mạch “Việc này chỉ sợ mày quản không nổi.”Hầu Mạch không phục “Có gì mà quản không nổi?”Đặng Diệc Hành cuối cùng cũng đứng vững, nói “Không biết thế nào mà Tang Hiến lại chọc giận Nhiễm Thuật, bị Nhiễm Thuật chửi cho gần nửa tiếng rồi. Nhiễm Thuật chửi người lưu loát thật đấy, không nói lắp không lặp lại, cứ như đang bắn rap luôn, hết câu này tới câu khác. Chỉ là không có chủ đề, nghe cả buổi vẫn chưa hiểu rốt cuộc Nhiễm Thuật tức cái gì nữa.”Cái này đúng là Hầu Mạch không quản được, hiện tại Nhiễm Thuật chắc chắn là người con trai đứng đầu chuỗi thức phải nhường Tùy Hầu Ngọc, Tùy Hầu Ngọc lại nhường Nhiễm Thuật, quả thực Nhiễm Thuật đang gián tiếp thống trị tất cả bọn Tùy Hầu Ngọc nghe được, cậu vẫn đang đập bóng, hình như cũng không khẩn trương lắm, thuận miệng hỏi “Đánh nhau rồi à?”Đặng Diệc Hành lắc đầu.“Tang Hiến và cậu ấy chửi nhau à?” Tùy Hầu Ngọc tiếp tục Diệc Hành lại lắc đầu “Không, Tang Hiến chửi không lại Nhiễm Thuật, nhưng mà cũng bị chửi đến sắp phiền chết rồi, tai nghe chống ồn cũng bị Nhiễm Thuật cướp mất, lúc tôi đến Tang Hiến đã bị chửi đến mức hai mắt dại ra.”Hầu Mạch nghe xong cười trộm “Thật ra Tang Hiến vụng khoản ăn nói lắm, lần này nếu có thể bị Nhiễm Thuật chửi cho mở mang đầu óc mà có thể cãi lại, nói không chừng bệnh của Tang Hiến cũng có thể khá hơn một chút. Tang Hiền kìm nén quen rồi, cái gì cũng không nói nên bây giờ mới buồn bực thành bệnh luôn đó. Nếu như có thể chửi nhau với ai đó chắc chắn sẽ có hiệu quả trừ độc dưỡng nhan sắc.”Đặng Diệc Hành hấp tấp hỏi Hầu Mạch “Ngọc ca biết rồi à?”Hầu Mạch thản nhiên thừa nhận “Tao nói với cậu ấy đấy.”Tùy Hầu Ngọc tiếp tục đập bóng, sau đó nói “Thế thì cứ để Nhiễm Thuật chửi tiếp đi, để Nhiễm Thuật luyện tập thêm một tí, nói không chừng có thể khỏi tật nói lắp được đó.”Đặng Diệc Hành hoàn toàn bó tay “Vậy cứ mặc kệ à?”Tùy Hầu Ngọc vẫn nói với giọng điệu không quan tâm “Ừ, không cần xen vào làm gì, có đánh nhau thật thì cậu can là được, chắc chắn Nhiễm Thuật đánh không lại Tang Hiến đâu.”Đặng Diệc Hành cũng quỳ hai người này rồi. Hắn cũng lười sốt ruột, không đợi bọn họ nữa, dứt khoát đi về lo lắng mà đi ra ngoài, cứ đi dép lê ra luôn, ngón chân đã hơi đông cứng Hầu Ngọc ném rổ cực kỳ chuẩn xác, thế mà vẫn chưa thấy Hầu Mạch sán lại, nên đành nhìn về phía Hầu Mạch đang cúi đầu gõ chữ trên điện thoại, tò mò vì sao Tang Hiến lại bị Nhiễm Thuật chửi, cho nên nhắn tin cho Tang Hiến để hỏi mình Tùy Hầu Ngọc ném thêm một cú nữa, lần này bị trượt, không ném vào. Cậu chạy qua dùng tay cản lại quả bóng đang nảy trở về rồi đứng ở một bên nhìn Hầu sao không đến mà thơm nữa đi?Cậu lại đợi một lúc mà vẫn không đợi được, dứt khoát ném trả lại bóng cho Hầu Mạch, còn mình thì đi về phòng Mạch không nhận ra chút ưu phiền nhỏ này của Tùy Hầu Ngọc, tiếp tục gửi tin nhắn, còn gọi một tiếng “Ngọc ca, chờ tôi một tí.”Không gọi còn tốt, gọi xong Tùy Hầu Ngọc còn đi nhanh Mạch vội buông điện thoại đuổi theo, vừa đi vừa nói “Tôi hỏi Tang Hiến rồi, cậu ta nói Nhiễm Thuật có quen một em gái nhỏ qua game, hai người cũng thêm bạn bè trên WeChat. Nhiễm Thuật sợ gửi giọng nói sẽ làm em gái chạy mất, hơn nữa giọng của Tang Hiến là giọng siêu trầm nghe rất hay, nên muốn nhờ Tang Hiến giúp gửi một đoạn tin nhắn bằng giọng nói. Kết quả, Tang Hiến đang đọc sách, nói ra một chữ “cút”. Đúng lúc Nhiễm Thuật nhấn nút thu âm, gửi chữ “cút” này đến cho em gái bên kia.”Hầu Mạch nói tới đây thì bắt đầu cười, cười như thể đã đánh mất khả năng ngôn ngữ, đoạn sau không thể kể tiếp được, cười trên nỗi đau của người khác cũng đừng lộ liễu như thế thích của Nhiễm Thuật cũng không có nhiều một cái là game, một cái là nhảy đường chuẩn tìm bạn gái của Nhiễm Thuật chính là một cô gái tính cách thật tốt, xinh đẹp, thêm vào đó nếu có thể cùng chơi game với cậu, có thể cùng cậu nhảy đường phố là tốt quanh cậu có rất nhiều cô gái, gặp nhiều người thì sẽ sinh ra kén mức nhờ Tang Hiến giúp gửi giọng nói, đoán chừng là người hiếm hoi mà Nhiễm Thuật vừa đoán chừng một chữ “cút” này gửi qua, “mối tình đầu” vừa mới thành hình của Nhiễm Thuật đã tiêu tan người họ trở về phòng ngủ, vừa vào cửa đã nghe thấy Nhiễm Thuật đang chửi người “Cậu thì ngày nào cũng biết cách khoe dáng lắm, thật sự nghĩ bản thân là cái giá treo quần áo đấy à? Cậu nhìn xem có phải cậu mặc bộ nào cũng bó chịt ngực vào không? Đồng phục thể dục màu đen cũng bị cậu mặc thành Batman! Cậu nên sắm cái áo dú vào đi, không là ngực cậu sẽ xệ xuống đấy!”Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch đứng ở cửa nghe, cũng không hề khuyên Diệc Hành nằm trên giường tám chuyện trên WeChat với Lữ Ngạn Hâm, Thẩm Quân Cảnh dứt khoát chạy qua phòng ngủ khác rồi, tội nghiệp Tang Hiến không ai cứu Hiến thật sự bị phiền đến không chịu được nữa rồi, nói “Không phải là không có ai chơi game với cậu thôi à? Lôi điện thoại của cậu ra, tôi đánh với cậu.”“Cậu biết chơi hả?” Nhiễm Thuật rất không tin tưởng Tang Hiến “Ngón tay cái của cậu trông như cái đầu củ cải ấy, chắc chơi trò chơi đều dùng máy tính bảng nhể? Không thì làm sao ấn nổi.”Ngón tay như đầu củ cải nghĩa là ngón tay rất to, ý Nhiễm Thuật nói tay to thế dùng máy tính bảng chơi mới vừa chứ điện thoại nhỏ quá ấn không nổi“Nhanh lên, tôi kết bạn với cậu.” Tang Hiến lấy điện thoại ra nói với Nhiễm Thuật vẫn nửa tin nửa ngờ, sau khi thêm bạn bè, nhìn thấy thành tích của Tang Hiến thì lập tức ngậm khi chơi game, hai người kia rốt cuộc cũng coi như đình Hầu Ngọc không tham gia, đi vào thay áo ngủ, nằm trên giường mở app học tập ra xem chương trình học một Mạch thì đang thu dọn quần áo thể dục, tất, quần lót mà hắn và Tùy Hầu Ngọc thay ra, mang tất cả đến phòng tắm công cộng giặt sạch. Sau khi quay về phơi đồ xong xuôi hết rồi mới trèo lên kéo màn lên, Nhiễm Thuật vẫn đang khoanh chân ngồi trên giường của Tang Hiến ở đối diện, căng thẳng nhìn màn hình, chỉ huy Tang Hiến phải phối hợp với cậu ta ra quá trình Tang Hiến không nói một lời, ngồi dựa vào lan can giường, ngón tay ấn lên màn hình điện thoại tốc độ rất nhanh, cùng Nhiễm Thuật chơi game, có một loại cảm giác bất lực khi bị bắt buộc phải kinh khi Hầu Mạch nằm xuống liền hỏi Tùy Hầu Ngọc “Ngọc ca, cậu không ngủ à?”Tùy Hầu Ngọc vẫn đang xem video “Sắp thi rồi, tôi muốn xem lại chương trình học.”Bộ não thiên tài Hầu Mạch chẳng quan tâm, nói “Thế tôi ngủ trước đây, ngủ ngon nhé.”“Ừ.”Hầu Mạch sợ nếu mình chạm vào Tùy Hầu Ngọc sẽ làm cậu ngủ mất, ảnh hưởng đến việc học tập của cậu, một mình cuộn tròn ở một góc rồi khuya Tùy Hầu Ngọc mới bỏ điện thoại và tai nghe xuống, hoạt động vai một chút rồi nằm xuống, thỉnh thoảng còn nghe được tiếng Nhiễm Thuật nhỏ giọng chỉ huy, hiển nhiên là không muốn quấy rầy người khác nghỉ Hiến cũng kiên nhẫn thật, thế mà có thể chơi cùng đến tận lúc này, đến giờ vẫn chưa nổi Hầu Ngọc nhích từng chút từng chút đến gần Hầu Mạch, nghe thấy tiếng hít thở đều đều của Hầu Mạch, xác nhận Hầu Mạch, cái người quanh năm có chất lượng giấc ngủ rất tốt, đã ngủ vậy lật người, cẩn thật từng li từng tí tiến lại gần, hôn một cái lên khóe miệng của Hầu khẽ, rất dịu dàng, rất cẩn thận, sợ bị phát hiện khi hôn xong thì cuối cùng cậu cũng thỏa mãn, mới lúc nãy không hôn được, cậu nghẹn đến tận giờ, bây giờ có thể yên tâm mà ngủ được xuống nhắm mắt lại, lại mở ra, đôi mắt đã quen với bóng tối có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Hầu tên Hầu Mạch ngu ngốc này, chỉ có lúc ngậm miệng lại mới có dáng vẻ làm cho người ta yêu thích Mạch rất đẹp trai, có cảm giác đẹp trai của người nước ngoài, mày kiếm mắt sáng, hốc mắt rất sâu. Lúc hắn nhìn người khác luôn có cảm giác như một tên lưu manh đẹp trai, trong vẻ tươi cười lộ ra sự xảo đây yên tĩnh, lại quyến rũ lạ này thích cậu mới nghĩ đến thôi cậu đã không kìm được mà nhếch khóe miệng lên, lại nhắm mắt vào, nụ cười còn vương trên môi cứ thế chìm vào giấc ngủ.

sao tôi có thể thích cậu ta được cơ chứ