🎿 Bỏ Vợ Không Có Cửa Đâu
CỬA SỔ GIA ĐÌNH – TẬP 27 | Phim Tình Cảm Việt Nam Hay Nhất Năm 2022, Hồi Ức Hấp Dẫn Bạn Không Thể Bỏ Qua Nội dung: Câu chuyện tình cảm gia đình lấy bối cảnh một gia đình phong kiến Việt Nam đa thê. Các bà vợ tranh giành quyền lợi của …
Có lẽ chỉ có ai từng bị phản bội mới hiểu được cảm giác của em lúc đó, đau mà không rơi nổi nước mắt. Khi kết hôn, điều mà mỗi người vợ mong muốn nhất là có được tổ ấm bình yên, hạnh phúc bên người đàn ông họ chọn làm chồng.
Đọc truyện [Kimetsu no Yaiba] Hương hoa tử đằng - Ngoại truyện 3: Không thể tin được người như thế cũng có vợ trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. Thực ra thì chương này còn một đoạn nữa, nhưng mình bỏ qua kẻo các bạn khóc
Nguyên nhân dẫn đến cãi vã, nói lớn cũng không phải, mà nhỏ cũng không phải, ra là chồng của Tiểu Như cố tình che giấu việc anh ấy hút thuốc: “Sau này mình mới phát hiện tay anh ấy chẳng rời điếu thuốc, trước khi kết hôn mình hỏi anh ấy lại nói rằng rất ít hút
Thì xin thưa rằng: Trong cuốn sách “Khổng Tử Gia Ngữ”, Vương Tiêu có viết về toàn bộ cuộc đời của Khổng Tử một cách tóm lược như sau: “Năm Khổng Tử 3 tuổi Thúc Lương Ngột chết, chôn ở đất Phòng.Tới năm 19 tuổi, lấy Nguyên Quan thị người nước Tống, một năm
Khi cánh cửa mở ra, người đứng đó không phải là Diệp Vãn Ninh mà là Lục Thừa Tiêu đang đứng gấp ô. -Cậu chủ, cuối cùng cậu cũng về rồi. Thím Lý nhanh chóng đi đến bên cạnh Lục Thừa Tiêu.
Cái gì hắn cũng chẳng hỏi nên khiến cô đau đớn. Đúng vậy, mới vừa đẩy cửa ra, hắn đứng đầu tiên, bởi vì nghe thấy giọng thét chói tai của cô kêu ra. Vì không muốn cô dính vào tai tiếng nên hắn chỉ có thể đau lòng nhìn cô từ xa.
Không có, cha cô không hề nói nửa chữ, chính vì như vậy cô mới thấy đau lòng, cảm giác mình không giúp được gì cho cha. Cô là trợ thủ đắc lực nhất của cha, cha thường thường vẫn mang theo cô bôn ba khắp nơi, tất cả để chuẩn bị cho cô quản lý Đồng thị.
Chương 7: Nhẫn kết hôn. Chương 8: Nhất kiến chung tình. Chương 9: Nhận nhà. Chương 10: Gặp người đoán mệnh. Chương 11: Không mang theo Kiều Cảnh Thành. Chương 12: Đùa bỡn lưu manh. Chương 13: Yêu nghiệt. Chương 14: Gia đình tôi đều là phường nhan khống. Chương 15: Vướng mắc
bBY98. Đồng Tử Du bước khỏi tập đoàn Hắc Thạch, trên mặt đột nhiên có nước. Cô vô tình lau khô, theo bản năng nhìn trời, trời xanh mây trắng, không thấy mây sững sờ nhìn nước trong tay, trong lòng thầm nói, Đồng Tử Du, ngươi là trưởng nữ nhà họ Đồng, ngươi không thể khóc, chỉ là hủy hôn bản thân đã nói ra thì phải dũng cảm gánh chịu. Chỉ là mình thật tùy hứng, Đồng Tử Du có thể tưởng tượng sau khi hôn ước được giải trừ sẽ có hậu quả gì đối với Đồng thị. Chỉ mong Bạch Mộ Hiên có thể đem tổn thương thấp nhất lần đầu tiên muốn làm đào binh, cô muốn rời khỏi Đài Bắc, cô muốn tùy hứng một lần……Phản ứng đầu tiên nghĩ về ông bà, cô không do dự chạy về nhà, một chữ cũng không để lại, kéo một valy nhỏ hướng Đài Nam mà chân đầu tiên đặt xuống đất Đài Nam cô có cảm giác thật khó tả, không có một suy nghĩ nào thêm, cô gọi taxi đi tới biệt thự của ông ấy đã là đêm khuya, Đài Nam không náo nhiệt như Đài Bắc, trong đêm khuya Đài Nam u tĩnh mỹ lệ. Vừa mới mưa xong nên trong không khí vẫn còn lưu lại mùi của đất, gió thổi qua lá cây, từng giọt nước rơi xuống tạp thành từng âm thanh là lần đầu tiên cô làm việc mà không suy nghĩ, cô chột dạ, nên xin lỗi, nhưng giờ phút này cô cảm giác rất thư thái, buông lỏng. Quanh năm luôn ôm lấy gánh nặng trưởng nữ Đồng gia, ôm đồm tất cả mọi chuyện. Cô chợt nhận ra lúc này cô bốc đồng như thế này thật tốt, cái gì cũng không cần quan tâm chỉ cần làm chuyện mình muốn là tốt nhắm mắt lại, cho đến khi bác tài xế lên tiếng “Tiểu thư, đã đến.”Cô mở mắt ra, nhìn biệt thự sang trọng trước mắt, cô lại nghĩ đến những năm tháng trước khi hai mươi tuổi “Vâng, cám ơn.” Trả tiền rồi xuống làm kinh động đến ai, cô bước vào đại sảnh. Ngoài ý muốn nhìn thấy em gái của mình, cô cho rằng Đồng Tử Duệ đã Duệ kinh ngạc nhìn Đồng Tử Du, ngay sau đó không suy nghĩ nhảy lên, tỏ rõ sự vui nói chuyện nhiều với em gái, cô hơi mệt liền lên lầu. Trở lại phòng ngủ của chính mình, vừa đặt mình xuống cô liền ngủ giống như là cs một giấc mộng rất dài, trong mộng có một người đàn ông. Người đàn ông kia vẫn đuổi theo cô, luôn đuổi theo, cô chạy không ngừng, sau đó mệt mỏi, anh ta bắt được tay cô, hung ác hỏi, tại sao không yêu tôi!Sau đó cô tỉnh, trời cũng đã sáng, cô khẽ thở dài chậm chạp ngồi dậy. Nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài, cô nhẹ nhàng vuốt tóc, tay dừng lại, cô vội vàng thả tay lòng cô phiến sẽ luôn vuốt tóc. Anh luôn biết, cô vuốt tóc, anh liền đưa tay ra, cùng mười ngón tay cô dan nhắm mắt lại, điện thoại di động vang lên, cô nhận điện thoại “Alô?”“Ở nơi nào?”“Có chuyện gì không?” Anh không nên gọi điện thoại đến, bọn họ đã đi tới bước đường cùng.“Ngày hôm qua……Thật xin lỗi……”Động tác của Đồng Tử Du dừng lại, một lúc lâu mới phản ứng được người đầu dây bên kia nói gì. Cô biết anh lâu như vậy, chưa bao giờ anh …. Nhận sai với không tin hỏi “Anh là ….Bạch Mộ Hiên?”“Không phải là anh thì là ai?” Anh không được tự nhiên rống Tử Du yên lặng một lát, lại hỏi “Anh là nói xin lỗi?”Đầu bên kia đã bắt đầu có tiếng thở gấp, anh hừ hừ, cái gì cũng không Tử Du cười, thật ra thì hôm qua cô vẫn còn trong trạng thái mông lung xử lý. Khi cô chủ động nói ra từ hủy hôn ngực truyền ra đau đớn, cảm giác như vậy cô biết là cái gì, cô đối với người đàn ông này tình cảm không đồng dạng như cô vẫn ông và phụ nữ không giống nhau. Người đàn ông cũng sống chung với phụ nữ lâu sẽ cảm thấy mệt mỏi, không muốn cùng phụ nữ sống tiếp, bắt đầu tìm tình nhận. Nhưng phụ nữ không như vậy, mỗi một người phụ nữ đều khát vọng một ngôi nhà, khi một tổ ấm được xây dựng, liền muốn giữ cho nó thật tốt, bền vững thiên trường địa anh ở chung trong một thời gian dài như vậy, cô rất khó không động lòng với anh được, người chứ không phải cỏ cây vô thái độ ngày hôm qua thật sự rất đả thương người, trong lòng cô hiểu hôm nay anh chỉ động gọi điện thoại, mình nhất định tha thứ cần cho anh, cùng anh chung hôm nay Đồng Tử Du ở Đài Nam, hôm nay cô không muốn làm Đồng Tử Du, cô muốn bốc đồng tiếp.“Tại sao không nói chuyện?” Bạch Mộ Hiên nóng nảy hỏi.“Bạch Mộ Hiên……”“Ừ.”“Đồng Tử Du nghỉ.” Đồng Tử Du nói xong liền cúp điện thoại, sau đó tắt mặc kệ mấy ngày đi, khó có khi có thể tùy Bạch Mộ Hiên ở Đài Bắc mở to hai mắt nhìn điện thoại bị cắt đứt, không thể tin được. Chuyện như thế này sao có thể xảy ra trên người anh được, anh không chịu thua tiếp tục gọi lại, kết quả không gọi được, cô tắt máy.“Đáng chết!” Anh khẽ nguyeennf rủa một trong lúc đó Đồng Tử Du quyeeta định làm phản, đi đến Khẩn điểm tâm xong, cô lôi hành lý chuẩn bị đi. Trước khi đi cô lưu luyến nhìn em gái, cô không khỏi cảm than “Đồng gia có một người hy sinh hôn nhân của mình là đủ rồi, em chỉ cần làm chuyện em cần làm là được.”Nhìn bộ dáng không hiểu của em gái, Đồng Tử Du nhàn nhạt cười một tiếng rồi rời gái cùng cô bất đồng, em cô trong nhà chân chính là một tiểu công chúa, có thể mặc cho em làm cái gì thì làm cái đó. Mà Đồng Tử Du không như vậy, cô là chị trưởng công chúa, cô tự nhiên gánh lấy trách cũng không hâm mộ cuộc sống của các em, ngược lại, cô rất vui vẻ, mình có thể tìm được định vị được con đường mình nên đi cuộc Phi Vũ nhìn người đàn ông trước mặt, sắc mặt rất không tiên người đàn ông này đem Đồng thị là phòng khách của mình, muốn tới thì tới, muốn đi thì theo, khi ông biết tin về con gái lớn của mình thì ông lập tức liên hệ tới Bạch Mộ Hiên, tám chín phần là Bạch Mộ Hiên không thoát được quan cùng, không có những nguyên nhận khác, thuần túy là nguyên nhân cá nhân. Nhìn Bạch Mộ Hiên khó chịu, người đàn ông này quá cuồng vọng.“Nhạc phụ.” Bạch Mộ Hiên nhịn xuống nóng lòng, mơi đầu anh rất gấp, anh sợ Đồng Tử Du không tha thứ cho mình, nhất thời đem lời nói của anh làm đã chuẩn bị nghe Đồng Phi Vũ phỉ nhổ, lại phát hiện sắc mặt Đồng Phi Vũ bình tĩnh, hiển nhiên Đồng Tử Du chưa nói chuyện hủy hôn với nhạc cô nói một câu kia, Đồng Tử Du muốn giả giả thật thật dọa anh ư, nghỉ? Nghỉ dài hạn hay ngắn hạn? Hay là vĩnh viễn?“Cậu tới làm cái gì?” Đồng Phi Vũ tức giận nói.“Con tới hỏi nhạc phụ một chút, có hay không có tin tức của Đồng Tử Du?” Vạn bất đắc dĩ lần này anh phải đi tìm nhạc phụ của mình hỏi tin tức này rồi.“A, Tử Du làm sao?” Đồng Tử Du ngay từ lúc biến mất kia liền nhận được tin tức từ tai mắt ông an bài bên cạnh cô, nói cô tới Đài Nam nhàng, cái gì cũng không nói, một người một bạc quần áo về với ông bà. Ông nghĩ, nhất định người đàn ông trước mắt này khiến con gái tức giận rồi. Nếu không lấy tính cách của Đồng Tử Du mà nói, tuyệt đối không tự chọc giận bản thân.“Vâng, giữa chúng con xảy ra chút chuyện.” Bạch Mộ Hiên thông minh lựa chọn giấu giếm một phần sự thật. Nhưng anh quên mất trước mắt là một người đàn ông không phải là người đơn giản, là lão hồ ly ngàn năm “Nếu là một chút chuyện nhỏ thì không vấn đề gì. Tiểu Du sẽ không so đo. Nhiều nhất là chỉ tính tình trẻ con chút, mấy ngày nữa là không sao.” Đồng Phi Vũ giống như dỗ đứa trẻ vấn đề là Bạch Mộ Hiên một ngày cũng không nhịn được, huống chi là mấy ngày.“Nhất định là buổi tối cậu không ở cùng với Tử Du, ra ngoài tìm phụ nữ chọc giận Tử Du!” Đồng Phi Vũ hừ hừ, chính ông cũng là đàn ông, thỉnh thoảng cũng muốn gặp dịp thì chơi. Nhưng ông không uổng phí tiền của như vậy, còn chơi trò tiền bạc chậc! Hình kia ông cũng thấy rồi, ngay cả ông cũng lo lắng cho con gái. Nào biết buổi sáng con gái còn làm việc rất ổn, không bị ảnh hưởng, nhưng buổi chiều lại mất tích không bóng trực giác của ông, nhất định buổi trưa đã xảy ra chuyện. Mà tiểu tử Bạch Mộ Hiên ngốc kia còn muốn lừa ông. Hỗn tiểu tử không nói thật, ông cũng sẽ không nói nơi con ông đi.“Nhạc phụ! Không phải như thế!” Có khổ mà không nói được, anh không chơi trò tìm phụ nữ “Tất cả đều là báo chí nói loạn.”“A nha.” Đồng Phi Vũ gật đầu qua loa. Ông cũng không phải là con gái của ông, giải thích cho ông nghe thì có ích gì, tiểu tử ngốc!“Cho nên nhạc phụ, cha không phải biết Tử Du ở nơi nào?” Bạch Mộ Hiên lại hỏi thêm lần nữa.“Không biết.” Đồng Phi Vũ không muốn nói nhiều lắc đầu “Ta còn có một hội nghị.”Rõ ràng biết mà không nói cho anh, sắc mặt Bạch Mộ Hiên khó coi như bị táo bón nhiều ngày, cuối cùng đành phải rời khỏi Đồng khi lên xe, tài xế Viên Bình Nghiệp liền hỏi “Nhạc phụ cậu nói gì?”“Không có.” Tế bào não của Bạch Mộ Hiên nhanh chóng hoạt động, một kế hoạch bắt đầu được tạo dựng. “Cậu truyền tin ra ngoài, nói tập đoàn Hắc Thạch chuẩn bị hủy hôn với Đồng thị, chuẩn bị rút lại tiền đầu tư.”“Cái gì!” Viên Bình Nghiệp kêu lên một tiếng, “Mộ Hiên, cậu điên rồi!” Loại tin tức này đối với hai bên đều không tốt, đặc biệt là Đồng thị. Nếu anh tính toán không lầm, cổ phiếu Đông thị sẽ giảm.“Mình chỉ muốn cậu truyền tin, chứ không bảo cậu làm như vậy.”“Có cái gì không giống nhau?”Bạch Mộ Hiên thần bí cười một tiếng “Nhiều nhất một hoặc hai nhày, đối với Đồng thị ảnh hưởng không lớn.”Phải ha, đối với Đồng thị ảnh hưởng không lớn. Thịt cũng không phải từ trên người mình rớt xuống, Viên Bình Nghiệp bắt đầu khắc sâu cảm nhận cậu ta phúc hắc. Tay trái không khỏi sờ sờ má trái, vừa chạm liền Mộ Hiên cười vui vẻ. Lấy hiểu biết của anh về Đồng Tử Du, cô sẽ nhanh xuất hiện. Chỉ cần người ở trước mặt anh, anh cái gì cũng không sợ, anh sẽ vững vàng che chở cô ở bên Tử Du ngày thứ nhất tới Khẩn Đinh, vui vẻ chơi đùa vài trò chơi, khi mệt mỏi mới trở về nghỉ ngơi. Khi đó cô còn không biết Đồng thị gặp phải vấn đề đến ngày thứ hai, cô không một chút lo lắng hưởng thụ tiệc đứng, không nghĩ tại đây lại gặp một người.“Cô chính là vợ chưa cưới của Bạch Mộ Hiên?” Một người phụ nữ nhẹ nhàng ứng đầu tiên của Đồng Tử Du là nhìn bụng của người phụ nữ kia lớn như sắp chuyển dạ, tiếp theo chậm rãi gật đầu. Bạch Mộ Hiên cũng đã nói xin lỗi, như vậy chuyện hủy hôn chắc cũng không xảy ra nữa.“Xin chào, tôi là vị hôn thê trước của anh ta.”Người phụ nữ kia không mời mà tự ngồi xuống, “Tôi là Lâm San.”“Cô mạnh khỏe.” Cô đã nghe qua tên của cô, chỉ là hình dạng truyền thuyết của cô ta kém hơn rất nhiều. Nghe nói cô là một người con gái mê người, tính khí đại tiểu thư, nhưng hiện tại Đồng Tử Du nhìn thế nào cũng không dáng Lâm San cùng với phụ nữ mang thai không khác gì nhau, khuôn mặt trắng trong thuần khiết, khí chất văn nhã. Nói thật, thật ra khí chất của Lâm San cùng với cô có điểm là nụ cười của cô so với Lâm San đáng yêu hơn, sáng sủa hơn cô.“Không nghĩ anh ta lại tìm loại trẻ con này thay mình sao!” Lâm San nói Tử Du cười, bời vì cô hiểu ra, xem ra nghe được thì vĩnh viễn không nên tin hoàn toàn. Nhìn những người kia miêu tả Lâm San thành một cô gái dạng gì, một người hám giàu, thiên kim tiểu thư bám chân đàn ông.“Chỉ là sao cô có tâm tình ở đây ăn uống? Tôi nghe nói tập đoàn Hắc Thạch muốn hủy hôn với Đồng thị, nam nhân đáng chết, không nghĩ tới Bạch Mộ Hiên thích chơi một chiêu này!” Lâm San phẫn hận nói, “Tôi còn tưởng các người ở chung một chỗ lâu như vậy, anh ta là muốn nhận định cô rồi, thật là giang sơn dễ đổi……”Lâm San nói rất nhiều, phần lớn ý nói, biểu đạt rất bất mãn với Bạch Mộ Hiên, chỉ là……“Lâm tiểu thư, cô vừa nói cái gì hủy hôn?”“Di? Cô không biết sao?” Lâm San đột nhiên cảm thấy may mắn vỗ ngực một cái, cũng may lúc trước Bạch Mộ Hiên nói thẳng với cô, cô đồng tình nhìn Đồng Tử Du một cái “Nghe nói không chỉ muốn hủy hôn, anh ta còn muốn rút hết tiền, mà như vậy tiền vốn của Đồng thị không đủ……”Đồng Tử Du nghe xong liền cười, điều này thật sự không thể tưởng tượng được, chẳng lẽ người đàn ông kia bị mình cự tuyệt mà thẹn quá hóa giận, nuốt luôn Đồng thị? Cái này không thể nào!“Gần đây trên TV đều đưa tin tức này, Đồng tiểu thư, cô đừng lo lắng, lấy kinh nghiệm của tôi thì trước hết cô nên ra nước ngoài tránh đi một thời gian, đừng để đám nhà báo kia tìm thấy cô.” Lâm San lấy kinh nghiệm từng trải Tử Du cười nhìn cô, cũng bởi vì Lâm San rời đi, mới để cho tất cả mọi người hiểu lầm cô.“Lâm tiểu thư, tôi có thể hỏi cô một chuyện hay không?”“Vấn đề gì? Cô cứ nói.” Lâm San thờ ơ nói.“Bọn họ nói là bởi vì cô ở bên ngoài cho nên mới……” Đồng Tử Du nói rồi dừng lại.“Làm ơn!” Lâm San có vẻ tức giận, “Đều là tại tên khốn Bạch Mộ Hiên kia, dáng dấp nho nhã như vậy, kết quả hại tôi như thế!”“Hả?” Hại?“Đúng là, ai…… Tôi khi đó rất muốn gả cho anh ta. Kết quả anh ta không thích tôi, thậm chí một chút hảo cảm cũng không có. Còn nói với tôi có bản lãnh đi tìm nam nhân khác đi. Tôi trong cơn tức giận liền làm như vậy.” Lâm San uất ức, tức Bạch Mộ Hiên bản lãnh châm chọc người khác rất cao. Hơn nữa có thể thấy tính tình Lâm tiểu thư dễ kích động, đúng là……“Chỉ là, thật ra thì tôi nên cảm ơn anh ta.” Lâm San cười.“Tại sao?”“Bởi vì anh ta kích thích, tôi mới tìm được một người chồng tốt.” Ai có thể nghĩ đến người tình một đêm lại là đối tượng phó thác cả San nói rất mơ hồ. Nhưng khi chồng của Lâm San đi tới, Đồng Tử Du phải rất cố gắng khắc chế mình mới không để khuôn mặt tươi cười biến dạng.“Lão công, anh đến rồi.”“Ừ, Lão bà, chúng ta nên đi.”“Vâng, Đồng tiểu thư, cô phải cố lên nha, tạm biệt!” Lâm San khoác tay chồng rời Tử Du cười nhìn người đàn ông kia không ngừng quay đầu lại. Nếu như cô nhớ không lầm, cô giống như lúc Bạch Mộ Hiên tốt nghiệp đại học có nhìn thấy qua người đàn ông đối với người đàn ông kia gật đầu một cái, không có ý định đánh vỡ lãng mạn của Lâm được cô không tiếng động bảo đảm, người đàn ông kia lúc này mới yên lòng rời rất không muốn nói Bạch Mộ Hiên rất phúc hắc, nhưng là không có uổng phí Mộ Hiên thuận nước đẩy thuyền, người đàn ông kia cũng sẽ không ôm được mỹ nhân nữa, lần sau nhìn thấy Bạch Mộ Hiên cô nhất định phải nói cho Bạch Mộ Hiên, anh quả nhiên là họ Hắc!’Ăn một bữa sáng thoải thích, Đồng Tử Du quay trở lại phòng, mở laptop ra lên mạng xem tin tức. Quả nhiên đúng như lời Lâm San suy tư một lát, không đoán được ý của Bạch Mộ Hiên, anh như vậy là muốn quan hệ của hai người như thế nào đây? Hay là anh muốn chấm dứt hẳn” Không biết tại sao hiện tại cô không thấy quá khổ khái bởi vì cô nghe được người đàn ông không bao giờ nói xin lỡi với ai nói xin lỗi cô. Cho nên hiện tại tâm tình cô coi như là bình tĩnh, chỉ nghĩ đến vì cô tùy hứng mà dẫn đến cả nhà bị liên lụy, cô rất áy thống tin nhắn vang lên, cô có một email, vừa mở ra đúng là của gái yêu quý, con không cần phải lo lắng chuyện đã xảy ra, cha có thể xử lý Tử Du vốn là lo lắng chuyện này, nhưng cha đã nói như vậy, cô cứ làm theo Khẩn Đinh ngày thứ hai, cô đạp xe dọc theo đường bờ biển, cho đến khi không còn sức cô mới về nhà nghỉ nghỉ ngơi. Rót một phần nước uống, cô chính mình thoải mái vui vẻ ngâm nga hát, tâm tình vô cùng khoái trá, cảm giác như mình quay lại tuổi mười trẻ thật tốt! Cô thật muốn quay trở lại những năm tháng thanh cười ngám nhìn sao trên trời, trong lòng vô cùng thoải mái, không quan tâm đến chuyện gì nay khi đi dọc theo bờ biển, cô nhớ lại trước kia bọn họ……Ngày đó cô mặc váy dài ngồi phía sau anh, mặc cho anh chở. Cô không biết là gió biển thổi, váy mặc dù dài nhưng không thể tránh khỏi bay lên. Có người con trai đi qua nhìn thấy huýt sáo, làm hại cô vừa xấu hổ vừa không biết làm sao. Không thể làm gì khác một tay giữ váy, một tay túm lấy áo dám thề, khi đó Bạch Mộ Hiên tuyệt đối là cố ý. Cô càng khẩn trương, anh đạp càng nhanh, thậm chí đến cuối cùng lúc anh dừng lại, cô tay phải giữ váy, tay trái ôm chặt nhẹ nhàng huýt sáo một tiếng, lấy giọng kiểu nói đáng đời cô “Ai cho cô mặc váy.”Quả nhiên là một ác nam! Những thần tượng trong kích kia nam chính nhu tình đều là gạt người. Cô gặp phải một nam chính trăm phần trăm vừa tùy hứng, đơn giản, ngây thơ lại cực kỳ là quá trình hồi tưởng, thế nhưng anh lại lạnh lùng nhắc nhở cô, cho mép váy sát vào, ngồi một bên, sau đó váy chưa từng bay cao…….Đồng Tử Du vì nhớ lại cười ra tiếng, cầm điện thoại di động lên, bấm số điện thoại của anh. Điện thoại vừa mới vang lên một chuông, liền có người nhận. Đồng Tử Du không khỏi nghĩ tới bộ dáng anh cầm điện thoại chờ, thật sự rất khôi hài.“A lô?”“Luôn chờ điện thoại của em?” Đồng Tử Du đùa giỡn.“Em đang ở đâu?” Bạch Mộ Hiên chủ động bỏ qua câu hỏi của cô, trong lòng rất không vui. Anh cho là cô sẽ xuất hiện, kết quả đợi hai ngày cô mới gọi điện thoại cho anh. Anh không hiểu lắm, hay là cô đã nhìn thấu ý nghĩ của anh?“Không muốn nói.” Đồng Tử Du chợt nổi lên ý muốn đùa.“Em!”“Này Bạch Mộ Hiên, anh nói, tin tức trên ti vi là thật sao?”Đã bao lâu? Đồng Tử Du đả bao lâu không dùng giọng nói buông lỏng này nói chuyện với anh? Bạch Mộ Hiên không khỏi mềm giọng đi, thành thật khai báo “Không phải.”“Đó là giả phải không?” Đồng Tử Du nhớ tới lời của cha, đột nhiên hiểu rõ, cha nguyên lai là đang ám chỉ mình, xem ra là cô nghĩ quá nhiều.“Ừ.”Đồng Tử Du cơ hồ đã đoán được đáp án của anh, nhưng cô kìm lòng không được hỏi “Tại sao?”Tại sao? Người phụ nữ ngốc này biết rõ còn hỏi. Bạch Mộ Hiên trợn trắng mắt, mặc dù rất muốn mang nha đầu trốn nhà này bắt về đánh cho một trận nhưng anh vẫn không Tử Du suy nghĩ một chút “Được rồi, vậy em đi ngủ trước đây, tỉnh lại sẽ nói cho anh biết. Hôm nay chơi cả ngày, rất mệt mỏi.”“Ngủ, chơi?” Bạch Mộ Hiên vừa nghe được mấy chữ này, vẻ mặt như bị vứt bỏ, nổi giận nói “Đồng Tử Du, em đã đi đâu!”Để cho anh không an lòng chính là, có thể có hay không có đàn ông quyến rũ cô “Có hay không đàn ông đến gần em?”“Có!” Đồng Tử Du thẳng thắn, buổi trưa lúc ăn cơm, gặp phải mấy trai đẹp mời cô buổi tối đi uống một Mộ Hiên hít một hơi sâu “Vậy em nói gì?”“Em có muốn theo bọn họ đi uống rượu hay không cũng không nói với anh, em chuẩn bị đi ngủ đây.” Đồng Tử Du cách một cái điện thoại cũng ngửi thấy mùi dấm của anh.“Uống rượu!” Em dám đi uống anh liền cắt đứt chân của em!” Bạch Mộ Hiên gầm lên nói, rượu không phải là một thứ tốt. Cô là con gái nếu bên ngoài uống rượu, anh nước xa không thể cứu được lửa gần.“Em muốn ngủ.” Cô trước lúc ngủ tuyệt không muốn nghe chuyện bạo Mộ Hiên bình tĩnh “Tỉnh ngủ gọi cho anh.”“Ngủ ngon.” Đồng Tử Du cúp điện thoại, nằm trên giường mỹ mãn chìm vào giấc Đài Bắc, Bạch Mộ Hiên sững sờ nhìn điện thoại. Trong lòng sinh ra một cảm giác mình là đầu heo, tại sao cô nói vài lời anh liền ngoan ngoãn nghe chọc cười một tiếng, anh bị hãm sâu bởi ma chú của cô không buồn ngủ, mấy ngày này chỉ ngủ 3, 4 giờ. Thời gian chủ yếu nhìn điện thoại, đảm bảo điện thoại di động vừa reo liền bắt dễ nhận thấy, người phụ nữ kia sống rất vui vẻ. Rời khỏi anh, cô tựa hồ một chút ảnh hưởng cũng không có. Nhưng đó là bên ngoài, người phụ nữ này cho dù có bị thương cũng là đem vết thương nuốt vào hiểu rất rõ cô. Ngày đó anh nặng lời như vậy, cô nhất định bị thương. Nếu không cô sẽ không bật lên một câu, kích động muốn hủy thận suy nghĩ một chút, thật ra thì ngày đó cô tuyệt không như bề ngoài bình tĩnh. Nếu không cô bây giờ đang ngồi trong phòng làm việc của Đồng thị, hoặc là mời ký giả nói rõ chuyện. Chứ không phải là nghỉ phép? Thường thường khi tâm tình không tốt hoặc là muốn thả lỏng mới nghỉ phép nói cái gì mà, Đồng Tử Du nghỉ……Hiện tại nhớ lại lúc ấy cô nói, Bạch Mộ Hiên liền cười, thì ra cô vẫn coi đó là một “công việc”……Người phụ nữ này, nên bắt về đánh cho một trận mới đúng!
Khi Viên Bình Nghiệp xuất hiện ở quán bar thì nhìn thấy cảnh bạn tốt vẻ mặt chán chường ngồi trên ghế salon, một đống phụ nữ đẹp đang vây quanh, có nhiều loại nhưng không hề giống là loại phụ nữ trong sạch, không dính bụi Bình Nghiệp nhìn xung quanh, vuốt vuốt trán “Sao cậu không vào trong phòng riêng ngồi?” Ở trong đó nếu muốn làm chuyện xấu gì thì cũng không ai thấy được Mộ Hiên thân phận như thế nào, nếu bị người khác nhìn thấy, bị báo chí chụp được đưa lên báo lá cải, hậu quả không thể nói hết.“Sợ cái gì.” Bạch Mộ Hiên không hề chủ động tìm phụ nữ, chính phụ nữ chủ động leo lên người anh, anh cũng không có xin người con gái nào ngồi lên đùi anh. Nhưng hiện giờ, trên đùi anh là một mỹ nữ, bên trái bên phải mỗi bên đều là mỹ Bình Nghiệp đứng tại chỗ nhìn anh “Cậu không sợ chị dâu biết?”Bạch Mộ Hiên còn chưa lên tiếng, người phụ nữ ngồi bên cạnh đã lên tiếng “Sợ cái gì, đến nơi này chính là làm trò này mà.”“Đúng vậy nha, anh đẹp trai có muốn ngồi xuống không?” Một người khác không thể chen được vào ngồi cùng Bạch Mộ Hiên bèn tính buông tha, đem lực chú ý chuyển sang Viên Bình Bình Nghiệp nghiệp lịch sự cười “Nếu cậu thích hoa dại, vậy thôi mình trở về ôm hoa nhà đây.” Trong nhà hoa đẹp không ôm, lại đi ra ngoài tìm oanh oanh yến yến. Hừ, thật không tốt, uổng phí mình bỏ lão bà, tới quán bar này tìm hắn, thật lãng phí thời thấy bạn tốt muốn đi, Bạch Mộ Hiên cũng không muốn ở lại, anh cũng muốn trở về tìm hoa nhà, nhưng hoa ở nhà….. Đáng chết! Anh lộ vẻ tức giận, người phụ nữ kia không thèm coi trọng lời nói của anh!Cô không biết anh đã yêu cô nhiều năm, ban đầu yêu sự thanh nhã của cô, nhưng ai biết thanh nhã trong cô lại khiến anh không dễ chịu chút đối với ai cũng tốt, đối với người nhà mình tốt, với người nhà anh cũng tốt, ngay cả mẹ anh lúc đầu không coi trọng cũng dần dần yêu thích cô, cô khiến cho tất cả mọi người đều yêu thích, đặc biệt là cô thì sao? Không có tim có phổi!“Bạch thiếu gia, làm sao lại chỉ uống rượu? Chúng ta vừa chơi vừa uống nha, chơi đoán số, ai đoán sai liền cởi y phục.” Một người phụ nữ để của anh đang phiền, những người này còn ở bên cạnh quấy rầy. Anh liền đứng lên, đẩy người phụ nữ bên cạnh ra, móc ra một chồng tiền mặt vất xuống khiến cho tất cả cùng kêu lên. Anh thản nhiên bước ra ngoài, mặc kệ một đám nhốn nháo đằng tiếng huýt sáo vang lên “Không tệ, mười phút đã ra, mình còn cho là phải đợi lâu hơn đấy.” Viên Bình Nghiệp mông lung, uể oải Mộ Hiên bật cười, anh cho là Viên Bình Nghiệp sớm rời khỏi, không nghĩ là cậu ta còn chờ ở ngoài bước tới, mạnh mẽ ôm Viên Bình Nghiệp một cái “Thật là tốt, người anh em.”“Chậc chậc, chớ đừng nhận làm đồng chí với mình, mình còn có vợ con phải nuôi.” Viên Bình Nghiệp mặc dù nói như vậy nhưng vẫn đỡ bạn lên xe, xem ra Bạch Mộ Hiên đã uống không Mộ Hiên vừa nghe trong lòng liền không vui “Cậu cũng có vợ, lại còn có con, sao mình chưa có?”Không đầu không đuôi, Viên Bình Nghiệp nghe hiểu, cảm thấy mình thông minh tuyệt đỉnh “Chị dâu không muốn sinh con?” Hiện tại rất nhiều người không muốn sinh con, trẻ con ở Đài Loan hàng năm càng ngày càng là Viên Bình Nghiệp không nhìn ra Đồng Tử Du không muốn có con, nhìn cô như vậy khi kết hôn nhất định là một người mẹ hiền vợ đảm.“Không phải, cô ấy có nói có kết hôn hay không đều theo mình!” Bạch Mộ Hiên nghiến răng nghiến lợi.“Chuyện này tốt vô cùng, tất cả do cậu làm chủ.” Viên Bình Nghiệp vừa chú ý lái xe vùa quay lại nhìn.“Cậu thì biết cái gì, cố ấy căn bản là không yêu mình!” Cảm giác say bốc lên đầu, Bạch Mộ Hiên tức giận nói to.“Hả?” Viên Bình Nghiệp nghĩ nghĩ, “Chị dâu làm sao lại không yêu cậu, nếu là không yêu cũng sẽ không tùy ý cậu định đoạt.” Nhìn bạn tốt được chị dâu phục vụ nhiều năm, luôn luôn được chăm sóc tốt, sắc mặt hồng hào, cơ thể khỏe mạnh. Tất cả đều tuyệt nha.“Lỗi! Ai là chồng của cô ấy, cô ấy đều nghe lời hắn nói!” Cô chính là người con gái hiền thục như vậy, vì người nhà, vì Đồng thị, muốn cô đi về phía đông cô tuyệt đối sẽ không đi hướng Bình Nghiệp cảm thấy nói chuyện với người say rượu thật khó khai thông “Cậu…Thôi, mình đưa cậu về nhà.” Theo ý anh, Đồng Tử Du không phải là người không có suy nghĩ, nếu là người phụ nữ để mặc cho người khác định đoạt thì sự nghiệp của Đồng thị không phát triển như ngày hôm nay rồi.“Không cần, mình không về đó, cái người phụ nữ hư ấy….” Bạch Mộ Hiên ngọng nghịu Bình Nghiệp thờ ơ gật đầu một cái “Được, vậy thì về nhà mình.” Dù sao đi nữa thì nhà anh cũng có rất nhiều là hay có nên hay không nói với Bạch Mộ Hiên, anh chạy đến quán bar đã bị chụp lại đây?Liếc mắt nhìn sang người say đến không biết gì kia, lại nói lẩm nhẩm không rõ câu, Viên Bình Nghiệp cười xấu xa. Không trải qua tu luyện tình yêu sao tu thành chính quả được đây, cho nên…… Anh liền mở một con mắt nhắm một con mắt anh thật là phôi đản!Bạch Mộ Hiên đi quán bar trở thành tiêu điểm cho mọi tờ báo, mỗi một tờ báo lại có một phiên bản, nội dung rất đặc sắc. Mà Bạch Mộ Hiên vẫn không biết gì, vào giờ phút này, anh đang nằm trên giường lớn nhà Viên Bình Nghiệp ngủ không biết trời Bình Nghiệp nghiệp gõ cửa, cầm điện thoại di động trong tay, đi vào phòng của anh, dùng chân đá đá “Này, mẹ cậu gọi.” Buổi sáng sớm tinh mơ bị buộc phải rời khỏi vòng ôm của lão bà, Viên Bình Nghiệp rất khó chịu.“Làm gì!” Bạch Mộ Hiên nổi giận mở mắt, giống như một con báo đang tức Bình Nghiệp trực tiếp vất lại điện thoại, đi về phòng của mình.“Alo, mẹ, có chuyện gì?” Bởi vì ngủ không đủ,giọng nói của Bạch Mộ Hiên có chút không kiên mẹ rất tức giận, sáng sớm đã bị mấy người bạn gọi điện thoại đánh thức. Bà còn tưởng xảy ra chuyện gì lớn, vừa nhìn, lập tức cả kinh, quả thật đây chính là một chuyện siêu cấp điện thoại cho con trai không thông, không thể làm gì khác phải gọi cho Đồng Tử Du, kết quả là cũng không thông. Chỉ có thể thử gọi cho bạn tốt của con trai, không nghĩ tới con trai lại ngủ ở nhà lập tức hiểu báo chí viết không phải là không có căn cứ, con trai mình cũng Đồng Tử Du nhất định xảy ra chuyện.“Mẹ nói cho con biết, bất kể bây giờ con đang làm gì, phải làm mọi cách để sự việc trên báo kia lắng xuống trước khi cha con biết chuyện!” Bạch mẹ không dám để cho chồng biết, nếu không ông ấy lại nổi trận lôi đình.“Báo viết gì?” Bạch Mộ Hiên nằm ở trên giường, ngón tay xoa xoa trán.“Cái tên tiểu tử kia, chuyện tốt ngày hôm qua con làm đều quên hết rồi à?”Chuyện tốt? Ừ, ngày hôm qua rất đặc sắc, anh cũng cô, cùng yêu, sau đó thì sao…… Anh đột nhiên mở to hai mắt, nếu như anh nhớ không lầm, ngày hôm qua anh hình như là đi đến nơi không nên đến.“Nghe được lời của mẹ nói không?” Bạch mẹ nổi giận.“Mẹ, con hiểu con nên làm gì rồi, con cúp trước!” Bạch Mộ Hiên lập tức nhảy xuống giường, vừa mặc y phục vừa tìm Viên Bình Nghiệp. Cửa cũng không thèm gõ, trực tiếp mở cửa phòng ngủ “Viên Bình Nghiệp……”Bạch Mộ Hiên ngay cả cửa cũng chưa tiến vào, liền bị một cái gối đầu ném vào mặ, Viên Bình Nghiệp đang bận làm chuyện 18+ nhanh chóng che phủ lão bà cho tốt. Chỉ mặc một cái quần lót đi xuống giường lôi anh ra ngoài.“Cậu làm gì lấy gối ném mình?” Đáng chết, sống mũi khẳng định Bình Nghiệp quỷ dị nhìn anh một cái, quyết định không đề cập đến chuyện gì trong phòng khi anh mở cửa “Tìm mình có chuyện gì?”“Mình hỏi cậu, có phải hôm qua mình ở quán bar?” Bạch Mộ Hiên hai mắt mong đợi nhìn bạn.“Ừm.” Cứng nhắc trả lời.“Vậy……” “Lên báo.”“Mình……”“Chết chắc……”“Cậu……”“Mắng mình cũng không được gì.”“Mình……”“Chửi mình cũng không được gì.”Bạch Mộ Hiên chán chường giật nhẹ tóc “Mình muốn về công ty.”“Không tiễn!”Bạch Mộ Hiên nheo mắt lại, nhìn Viên Bình Nghiệp “Cậu sơm biết?”Viên Bình Nghiệp đàng hoàng gật đầu “Ừ.”“Viên Bình Nghiệp……”“Làm sao?”“Mảnh đất kia thu mua mình muốn chia thành mười sáu phần.”“Mình tám?” Viên Bình Nghiệp ngu ngốc.“Cậu hai!”“Này này, nào có chuyện như vậy được chứ!” Viên Bình Nghiệp bất mãn nói.“Nếu cậu muốn xem trò vui, thì phải mất lệ phí!” Bạch Mộ Hiên quay đầu rời đi, lúc gần đi thuận tiện mượn luôn “tiểu lão bà” của Viên Bình Nghiệp “BMW mình mượn.”“Vợ bạn không thể dùng, cậu chưa từng nghe qua à?” Viên Bình Nghiệp ở phía sau hô to, đáng tiếc Bạch Mộ Hiên đã đi xa “Tiểu tử thúi, nước đổ khó hốt, thảm cậu.” Anh nhìn có chút hả hê.“Lão công, anh ta đi chưa?”“Đi rồi, lão bà, cậu ta còn đem muội muôi’ mượn đi nha.” Anh chuyển sang khóc lóc kể lể với vợ.“Lão công, người ta là con một, không có em gái……” Viên Bình Nghiệp không nói thêm được Mộ Hiên vừa ngồi lên xe, động tác đầu tiên chính là mở máy. Ngày hôm qua anh giả bộ tức giận, cố ý tắt máy, chỉ muốn cho người phụ nữ nào đó phải lo lắng sợ hãi. Kết quả anh kiểm tra lại tin nhắn, tin nhắn thoại cũng nghe một lượt, nhưng không hề thấy số của cô.“Đáng chết!” Anh dùng lực đập Mộ Hiên rất nhanh đem tin tức kia dìm xuống, anh vốn cho rằng Đồng Tử Du sẽ tức giận muốn hủy hôn với anh. Nhưng trưa hôm đó, vị hôn thê hoàn mỹ kia khoan thai đến công ty, xách theo hộp tiện lợi, chậm rãi đi vào công ty, gõ cửa phòng làm việc của anh.“Em……” Anh nuốt nước miếng, giống như không tin vào người đang trước mắt mình, như đang nhìn thấy ảo giác.“Bữa trưa.” Đồng Tử Du như không có chuyện gì ngồi ở trên ghế sa lon. “Cơm thịt kho.”Trời ạ! Anh hẳn là đang nằm mộng, Đồng Tử Du làm sao có thể xuất hiện trước mắt anh, lúc này lẽ ra cô phải đang tức giận mới đúng, còn làm món anh thích ăn?“Khụ!” Anh làm bộ đứng đắn đi đến bên người cô, cô hôm nay không bình thường. Anh hôm nay không hề “cho gọi” cô, cô chủ động tới cửa, tự động nấu cơm cho anh. Thường ngày đều là anh ra lệnh cô mới xuống bếp.“Làm sao lại tới?”“Không thể tới sao?”Bạch Mộ Hiên chọn nguyên tắc địch không động ta cũng không động, ngồi ở đối diện cô, ngoan ngoãn ăn cơm với suy nghĩ ăn phải thứ không nên ăn. Mùi vị quen thuộc ở trong miệng, ừ, anh không cần phải lo lắng cô hạ độc vào thức Tử Du vừa ngồi vừa nhìn, vốn đang muốn nói thì trong nháy mắt trời âm u, cô nhàn nhạt mở miệng “Trời sắp có mưa rồi.”Một miếng cơm bị chặn ở ngay cổ họng, Bạch Mộ Hiên đảo con mắt, không nhìn ra sắc mặt của cô, nuốt xuống “Thời tiết bây giờ biến đổi rất nhanh.”Vừa nói xong, không biết có phải hay không có tật giật mình, Bạch Mộ Hiên có cảm giác như mình nói sai, trời đất như vậy giống con người sẽ thay đổi, có lúc con người trở mặt so với thời tiết còn nhanh hơn.“Ý của anh……”“Hả?” Đồng Tử Du nghiêng đầu, trong mắt là u mê, hiển nhiên là mới nãy cô không nghe thấy anh nói Mộ Hiên lắc đầu một cái, tim nảy lên một cái nhìn cô, gõ gõ bàn “Sáng sớm hôm nay em có đọc thấy gì trên báo không?”Đồng Tử Du đưa tay chống cằm, suy nghĩ một chút “Không có gì quan trọng cả.”Không có gì quan trọng! Bạch Mộ Hiên nghe xong, trong lòng bốc hỏa, cái gì gọi là không quan trọng? Vị hôn phu của mình đi vào quán bar, mặc dù thực tế cũng không có gì nhưng thái độ của cô quá hời hợt rồi.“Không quan trọng? Em xác định?” Bạch Mộ Hiên không tin.“Ừ. Đồng Tử Du gật đầu một cái, khóe miệng còn kèm theo một nụ cười ngọt ngào, thật giống như là không có gì xảy ra thật, bao gồm cả chuyện tối qua của bọn họ.“Em…….” Bạch Mộ Hiên thật muốn nhìn thấu lòng của cô là đen tối hay màu hồng, cô tuyệt nhiên không quan tâm anh_vị hôn phu này.“Anh ăn đi, em phải về công ty rồi.”Đồng Tử Du đứng lên, cầm túi xách xoay người rời Mộ Hiên đột nhiên đứng thẳng dậy, nhìn Đồng Tử Du, mắt vì nổi lửa giận rất dọa người “Đồng Tử Du, em cứ như vậy đối xử với anh sao?”Cái gì? Đồng Tử Du bước rồi dừng lại, không hiểu nhìn anh đang tràn đầy tức giận, anh gần đây như thế nào? Càng ngày càng nóng tính như vậy, công việc không như ý muốn hay sao?“Anh nói cái gì vậy?”Bộ dạng cô vô tội, nhưng Bạch Mộ Hiên không thể giải thích vì sao, là chính cô nói một khi kết hôn là không ly hôn, bắt buộc anh phải thủy, hiện tại cô lại coi như không sao cả.“Đồng Tử Du, có phải hay không anh đi ra ngoài tìm phụ nữ em cũng không để ý? Dù sao chúng ta cũng chỉ là quan hệ dựa trên kết thân mà thôi?” Bạch Mộ Hiên giận đến nỗi nói không lựa lời Tử Du nhìn anh, cái miệng nhỏ nhắn mím lại “Anh có biết mình đang nói cái gì hay không?”Hôn ước của anh và cô là hôn ước dựa trên kinh doanh, tài chính, đây là chuyện cả thế giới đều biết, bao gồm cả chính anh, khi đó chính anh là người yêu cầu, không phải sao? Bây giờ anh lại trách chuyện hai người bọ họ kết thân?Bạch Mộ Hiên không nói gì, chỉ nhìn cô, giống như hận không được chặt cô thành trăm Tử Du bị lời nói lạnh nhạt của anh xé tâm thành từng mảng từng mảng. Giống như máu dính trên nền tuyết trắng, cô tuyệt không thích cảm giác như thế đi ra ngoài tìm phụ nữ? Quan hệ của hai người không còn cách nào cứu vãn, anh muốn hướng ra bên ngoài?Sắc mặt Đồng Tử Du từ xanh chuyển sang trắng, giống như là một xác chết, không có một chút biết trải qua bao lâu, cô chậm chạp mở miệng “Nếu anh đã nghĩ như vây, không bằng chúng ta hủy hôn.” Khi giữa hai người không còn có hôn ước, khi hai người muốn giải thoát, hận không thể tách ra được, giải quyết như vậy là tốt Tử Du nghĩ như vậy nhưng mà tim bị thương máu chảy không ngừng. Là cô hiểu nhầm rồi, cho rằng anh là người chung thủy trong hôn nhân, không nghĩ tới thích trong miệng của anh cũng không chịu nổi thời gian tàn như anh không cách nào chịu được nữa rồi thì không cần chịu nữa.“Em……” Anh như một con quái thú trợn mắt, nhìn thẳng vào cô “Hủy hôn?” Anh không hề có ý này, anh chỉ muốn vị hôn thê của mình quan tâm đến quyền lợi của chính cô mà à người một vợ, nhiệm vụ lớn nhất chính là nắm lòng của chồng. Nhưng cô lại mặc kệ anh muốn làm gì thì làm, cho dù là giờ phút này, cô cũng không thể tỏ ra ý muốn giữ lấy anh sao?“Được!” Không đợi cô trả lời, anh ngửa đầu cười to, cười đến không ngừng được Hủy hôn thì hủy hôn!” Anh hung hăng ném hộp cơm xuống nấu nướng của cô rất khá, cho nên một hộp cơm như vậy chỉ làm trong vài chục phút là xong. Nhưng vài chục phút để cho cô mở hội nghị, đọc báo cáo, tìm hiểu thị trường thì hơn……Thì ra cô từng lãng phí vài chục phút ấy trên người không lạ Tử Du bi thương nhớ lại bạn tốt của anh là Viên Bình Nghiệp ngày hôm qua gọi đến, nhớ lại lời nói của Viên Bình Nghiệp ở trong điện thoại “Chị dâu, có phải chị khiến Mộ Hiên tức giận phải không? Cậu ta giờ đang ở trong bar, a, chỉ là chị cũng không cần lo lắng, tôi giúp chị coi chừng…”Thì ra là anh đi bar, chỉ là Viên Bình Nghiệp coi chừng cái gì đây? Cần coi chừng cái gì?“Nha, chị dâu, cậu ta sẽ mau ra thôi, tôi đoán là không quá mười phút, cậu ta luôn không thích những chỗ như thế này…”Đúng vậy, anh không thích những nơi chỉ hoạt động về đêm đấy, anh cũng không ưa phụ nữ quấn lấy, anh là người đàn ông rất đơn giản như vậy.“Chị dâu, dù sao đi nữa, tôi cũng đã báo cáo cho chị, tránh chị hiểu lầm. Cứ như vậy nha.”Sau đó anh ta cúp điện thoại, cô nghe tiếng tút tút thật lâu mới có phản là đang trằn trọc không ngủ được, nhờ đó mà cô ngủ một giấc đến đó cô đột nhiên hiểu ra, nguyên lai chính là cô đang lo lắng an nguy của anh. Biết có Viên Bình Nghiệp ở bên cạnh, sẽ không xảy ra chuyện gì lớn, cô cũng an tốt của anh báo cho cô như vậy để cho cô có một suy đoán khác, có lẽ Bạch Mộ Hiên quan tâm cô, bạn tốt của anh mới hiểu cô như nghĩ này khiến cô kích động, cho nên khi tỉnh dậy cô liền làm cơm trưa, lần đầu tiên nghỉ trước mười phút kể từ khi cô đi làm ở Đồng thị, mang cơm đến cho mà hôm tất cả đều là dư thừa, cơm trưa, còn cả cô cũng thế Hiểu lầm hết với nhau rồi Lời vừa nói ra khỏi miệng Bạch Mộ Hiên liền hối hận. Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt cô lạnh lùng, anh cứng rắn nuốt vào kích động, thậm chí không để ý tâm mình khó chịu, anh cắn răng, tiếp tục nói những lời tổn thương, làm như không thấy trên mình đã có chồng chất vết thương “Đồng Tử Du, nhớ những lời hôm nay em nói.”Cô nhớ……Đồng Tử Du xoay người ưu nhã bước đi, chỉ là bước chân của cô có chút chậm chạp, càng lộ vẻ thê lương.“Ngày mai, ngày mai anh sẽ cho thông báo tin tức này.”Bước chân của cô dừng lại, Bạch Mộ Hiên cười, chờ cô quay đầu.“Như vậy làm phiền Bạch tổng nhớ hợp tác giữa Tập đoàn Hắc Thạch và Đồng thị nên nhanh chóng hoàn thành."Nụ cười của anh cứng lại, tại sao người phụ nữ này ở trước mặt anh vĩnh viễn đều không đáng yêu, ngay trong lúc này, lo lắng của cô là Đồng thị!“Như vậy, cáo từ!”Cô đi ra, nhẹ nhàng đóng đi ra ngoài……Cứ như vậy mà đi? Bạch Mộ Hiên ngu ngơ, không nhúc họ biết nhau mười năm, ở chung một chỗ 4, 5 năm, mà cô nói đi là đi, phất tay một cái, một chút quyến luyến cũng không hề có?Mười năm, cuộc sống có mấy mười năm. Thời gian trôi qua, anh cùng cô không thể nữa rồi, thời gian đẹp nhất đều dành hết cho đối cho là, cô hiểu anh. Coi như khi xuống giường, trên miệng cô nói không thương anh, nhưng anh cho là tối thiểu cô cũng thích, tối thiểu là không thể rời bỏ anh, tối thiểu là chuẩn bị cùng anh nắm tay đi hết cuộc bây giờ mới biết, thì ra tất cả chỉ là anh tự cho là đúng. Nếu so về độc ác, anh không thể bằng cô. Anh không giống như cô không quan tâm, một khi đã ở trong tâm, anh là vạn kiếp bất Mộ Hiên chán chường giật nhẹ tóc, anh nản chí. Ai cũng biết anh yêu cô, cha mẹ anh, anh trai anh, ai cũng biết cô đặc biệt, ai cũng không sánh bằng cô ở trong lòng biết không? Lấy địa vị hiện giờ của tập đoàn Hắc Thạch của anh thì muốn kiểu phụ nữ nào mà chẳng được. Tìm một người giống bối cảnh của cô, bề ngoài xuất sắc, tính tình dịu dàng không có gì khó khăn. Khó khăn là muốn tìm một người tên là Đồng Tử Du, đây chính là khó, từ khi vừa bắt đầu, anh nhận định chỉ duy nhất mình cô thì sao? Cô không nói, anh có thể thấy cô xa cách, cho dù cô không có gì để bắt anh vẫn chưa đủ, chỉ như vậy thôi không đủ, bỏ ra bao nhiêu, anh phải lấy lại bấy nhiêu. Đấy mới là cô, anh không cần buôn bán, không cần tiền bạc, anh chỉ cần tâm của cô thôi, cái này khó như vậy sao?Mười năm, thậm chí có thêm vô số mười năm nữa, anh có thể đảm bảo trong mắt anh, trong tâm anh chỉ có mình sẽ không nói gì mà thuận theo anh……Nhưng chẳng lẽ anh ở bên ngoài kiếm tình nhân, sinh con cô cũng không quan tâm sao? Ngốc nghếch chính là anh chỉ muốn mình cô là vợ mình, sinh con cho mình, cái này chẳng lẽ là tham hay sao?Cuối cùng, Bạch Mộ Hiên tức giận chính là cô không quan tâm, cô tai sao có thể cứ như vậy không quan tâm anh? Bao nhiêu người có thể cùng anh sống mười năm, bọn họ không phải là người xa lạ nha!Bạch Mộ Hiên bất đắc dĩ ngồi trên ghế salon, trong lòng cảm than. Chẳng lẽ anh mới vừa bắt đầu đã sai rồi? Anh không nên muốn một người không yêu anh…Bàn tay nắm thành quyền, không đúng, tuyệt đối không đúng. Trên thế giới này vốn không có quy định bắt đầu đã phải yêu, mà cô không có người yêu, anh có thể trở thành người tại không thương, về sau sẽ yêu……“Cậu đang nghĩ cái gì vậy?” Viên Bình Nghiệp hỏi. Anh vừa bước vào đã nhìn thấy bừa bãi trong phòng, làm bộ không quan tâm, nhìn sang chỗ khác, lên tiếng nhắc nhở “Không nghe thấy tiếng gõ cửa của mình à?”“Chuyện gì?”Viên Bình Nghiệp nhìn mặt của Bạch Mộ Hiên, đột nhiên có ảo giác, anh bây giờ nhìn giống như là khi ở nước ngoài năm đó. Vương tử cao ngạo, lạnh lùng, danh hiệu mà cả trường đặt Bình Nghiệp cảm thấy danh hiệu vương tử rất thích hợp với Bạch Mộ Hiên, anh lại thông minh, đẹp trai. Bên cạnh luôn có con gái theo, ánh sáng anh tỏa ra không có ai địch được. Không nghĩ tới đột nhiên về nước, khi gặp lại, anh đã thay lần thấy bạn tốt cùng Đồng Tử Du chung đụng thì Viên Bình Nghiệp luôn nghĩ tới mỹ nữ và dã thú, anh thật không tưởng tượng ra vương tử lạnh lùng như một dã thú thuần phục dưới tay mỹ Mộ Hiên có lẽ không phát hiện ra anh ở trước mặt Đồng Tử Du luôn biết điều, có lúc sẽ không như vậy, nhưng anh rất tự giác nghe cô….., rất tự giác làm cho xứng danh vị hôn nay dã thú biến trở về vương tử, đáy lòng Viên Bình Nghiệp thấy Bạch Mộ Hiên làm dã thú thích hợp hơn, mặc dù đều khó chung đụng nhưng tối thiểu cũng có mỹ nhân thuần thú sư ở đây, cũng sẽ không khó sống Bình Nghiệp im lặng một hơi “Chị dâu sẽ không sinh khí chuyện cậu ngày hôm qua chứ? Mình nhớ là mình đã nói cho chị dâu biết mà.”Ánh mắt Bạch Mộ Hiên lạnh lùng nhìn đến, như đang hỏi Bình Nghiệp lập tức nói hết mọi chuyện ngày hôm qua mình đã làm, anh cường điệu “Mình vì muốn tốt cho cậu.”Rất tốt! Nói cách khác Đồng Tử Du không ăn dấm là vì tên bạn ngu ngốc này đã nói trước. Mà anh lại cho là cô không quan tâm, kết quả là nổi giận với cô, nói ra câu hủy sự là quá tốt! Bạch Mộ Hiên đứng lên, cười cũng lười cười “Cậu làm rất khá.”Viên Bình Nghiệp nhìn không ra anh là thật lòng khen ngợi mình “Mộ hiên, cậu không sao chứ?”“Không có.”“Vậy mình đi trước.” Viên Bình Nghiệp cảm thấy có nguy hiểm thúc dục mình chạy nhanh.“Mình có chuyện cần cậu giúp.” Trong mắt anh không mang theo một chút hơi ấm.“Khách khí cái gì, nói đi.” Khó lắm mới có dịp Bạch Mộ Hiên nói lịch sự như vậy Viên Bình Nghiệp lập tức quên đi cảm giác nguy hiểm.“Cắn chặt hàm răng.”Mặc dù không biết Bạch Mộ Hiên muốn làm gì nhưng Viên Bình Nghiệp vẫn ngoan ngoãn làm chốc lát sau, phòng làm việc yên tĩnh truyền ra một tiếng kêu so với heo bị chọc tiết còn thảm hơn.
Lần cầu hôn trước, anh ở trên giường nỗ lực tạo người, chỉ sợ cô đổi ý. Lần cầu hôn sau, anh ở trên giường giả bộ ngu, chỉ sợ cô tính nợ cũ. Đồng Tử Du cao quý ưu nhã, trưởng nữ của nhà họ Đồng, và cũng là người thừa kế của Đồng thị. Vì vậy Bạch Mộ Hiên hèn hạ bức bách nhà họ Đồng, làm cho cô trở thành vị hôn thê của mình. Đêm đính hôn, trực tiếp cưỡng bức lấy đi lần đầu của cô. Mười năm quen biết, năm năm hôn ước, cô và anh ở chung, hình thức vĩnh viễn như trước, anh là Chúa Tể cường thế, còn cô ngoan ngoãn nghe lời. Ai ngờ cô gái ngoan ngoãn kia lần đầu tiên dám mạnh miệng nói với anh rằng cô muốn giải trừ hôn ước! Bạch Mộ Hiên thân hình cao lớn, diện mạo tuấn tú, mặc dù vậy nhưng tính tình anh lại cường ngạnhmạnh mẽ, ngang ngạnh khiến không có người nào dám đến gần. Thân là tổng giám đốc công ty, quyền lực nghiêng ngửa bầu trời, đàn bà yêu tiền của anh hơn là yêu con người anh. Mặc dù không đi gieo sắc khắp nơi, không gặp dịp thì chơi, bên cạnh còn có vị hôn thê, nhưng vậy thì như thế nào? Đàn ông có tiền nào mà chẳng phong lưu đào hoa? Đáng tiếc, Bạch Mộ Hiên anh người nào cũng không muốn, chỉ luôn muốn Đồng Tử Du cô giúp anh ấm giường hàng đêm! Cô được anh nuông chiều, luôn ôn hòa với anh, chưa bao giờ có lòng tham, cũng không cầu xin, cả người cô là của anh có gì không đúng? Thứ tình cảm này, anh bỏ ra bao nhiêu, phải thu về bấy nhiêu. Nếu kết thân là anh ép, người là anh cưỡng bức, vậy anh bá đạo với cô lần nữa thì như thế nào? Muốn giải trừ hôn ước với anh? Cô đời này đừng hòng mơ tưởng!
bỏ vợ không có cửa đâu